- Tanhớ hồi ngươi còn nhỏ, ta cũng không có đánh lên đầu ngươi a. Mạnh Hạo thở dài,nhìn Kháo Sơn lão tổ đang diễu võ dương oai ở nơi đó, cảm thấy hơi đau đầu.
Nhưng hắn vừa nói ra câu này, không biết vì sao lại kíchthích Kháo Sơn lão tổ, ánh mắt Kháo Sơn lão tổ lập tức đỏ lên, cũng không biếtlà nhớ ra cái gì, lần nữa rống to.
- Mạnh Hạo chết tiệt, hôm nay lão tổ ta không để yên chongươi, tiếp chiêu! Kháo Sơn lão tổ gầm thét, khí thế toàn thân lại lần nữa nổilên, bốn cái chân của hắn không phải rất dài mà thực ra ngắn ngủi, thời khắcnày nó đang huy động theo một quy luật nào đó, hai mắt hắn sáng lấp lánh, khíhuyết trong cơ thể lưu chuyển, dường như thật sự muốn liều mạng vậy.
Nhưng trong chớp mắt tiếp theo, xung quanh hắn chợt xuấthiện một cái truyền tống trận to lớn, "ầm" một tiếng, truyền tống trậntự động khởi động, trong nháy mắt đã trực tiếp truyền tống Kháo Sơn lão tổ biếnmất.
- Lão tổ ta đi đây, Mạnh Hạo, ngươi không cần lại tìm lãotổ ta nữa, khiến ngươi thất vọng rồi! Xung quanh vẫn còn vanh vọng âm thanhcùng với tiếngcười đắc ý của Kháo Sơn lão tổ.
Không cần nghĩ Mạnh Hạo cũng biết, lúc này Kháo Sơn lão tổchắc chắn đang vô cùng đắc ý, vẻ mặt Mạnh Hạo tỏ ra cổ quái, bước lên một bước,lập tức biến mất.
Tại một vùng tinh không khác trên Đệ Bát Sơn Hải, thân thểkhổng lồ của Kháo Sơn lão tổ chợt xuất hiện, vừa hiện ra, tiếng cười của hắn đãvang vọng bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3256431/chuong-1658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.