Đồng tử trên khuôn mặt do khói đen biến thành kia hơi co rụt lại, trong lúc lui về phía sau, ánh mắt liền hiện ra vẻ cơ trí, nở nụ cười lạnh lẽo.
- Quả nhiên ngươi vì vật này! Giọng nói của hắn vang lên quanh quẩn, cũng không ngăn cản mà để Mạnh Hạo tùy ý lấy đi lư hương trên tòa núi đen.
Nội tâm Mạnh Hạo trầm xuống, thầm thở dài một tiếng. Đối phương là tam nguyên Đạo Chủ, ngoại trừ tu vi bản thân cường hãn ra, thì dĩ nhiên cũng là hạng người đa mưu túc trí. Kế hoạch của chính mình vốn cũng có chút thô thiển, bị người nhìn thấu, cũng là trong dự liệu.
Chỉ có điều, kể từ đó, sự việc sẽ càng thêm phức tạp.
- Đã nhìn ra thì sao chứ?! Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, cho dù bị đối phương nhìn ra đầu mối, hắn cũng sẽ không vì một câu nói mà bỏ qua mục đích lấy đi lư hương. Thời khắc này hắn hừ lạnh một tiếng, bàn tay to do tu vi biến thành xé rách hư không, bắt lấy lư hương.
Nhưng đúng lúc này, một quầng sáng vô hình lập tức xuất hiện, dường như nó vốn đã tồn tại sẵn ở đó, khi Mạnh Hạo chộp tới lư hương đụng phải, nó mới hiện ra vậy.
Quầng sáng này, không phải hình dạng miệng chén úp ngược, mà như một tầng lưới bao trùm mặt ngoài tông môn Hắc Hồn Đạo, nếu muốn chạm đến lư hương, trước tiên phải xuyên qua được tấm lưới phòng hộ này!
Tay phải Mạnh Hạo trong giây lát liền đụng vào tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3256342/chuong-1569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.