Hai tháng trôi qua
Một ngày, Mạnh Hạo đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa trong động phủ, đột nhiên vang lên tiếng nổ vang bốn phía
Dã thú trong núi bỏ chạy tán loạn, một khối đá lớn bị sụp đổ xuống, đá vụn văng khắp nơi
Mạnh Hạo theo đó bước ra ngoài động phủ
Hắn mặc trên người một bộ trường sam như văn sĩ, mái tóc dài tung bay, ánh mắt như có điện
Từ thân thể hắn tản ra một khí thế khó tả, ẩn hiện như có hương khí
Khuôn mặt hắn mừng rỡ, đứng ở cửa động cười lớn một lúc lâu, tiếng cười quanh quẩn bốn phía làm đám dã thú lại càng tránh xa
Hơn hai tháng qua hắn bế quan ở chỗ này, không để ý tới thời gian, lượng linh thạch hắn dùng đã lên tới cả vạn, đan dược cũng rất nhiều
Hắn muốn mình trở nên mạnh mẽ, làm cho những người có thể uy hiếp tới hắn ngày một ít đi
- Ta chỉ muốn trở thành cường giả, chỉ vậy thôi!
Mạnh Hạo hít vào một ngụm khí lớn, ánh mắt kiên định thầm nhủ
Hắn xuất thân thư sinh, theo học nho giáo nhưng thời gian trôi qua, tâm cảnh của hắn đã biến đổi không hoàn toàn giống như trước kia nữa
Trải qua bao khó khăn từ lúc thi rớt, gia nhập Kháo Sơn tông, đối mặt với Vương Đằng Phi,
hắn vẫn đứng vững
Bây giờ hắn đã có sự chờ mong đối với tương lai của mình
- Mọi chuyện tất phải dựa vào chính mình, tự bản thân không ngừng cố gắng, không cam lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254867/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.