- Hà đạo hữu đã quyết đoán như thế, chúng ta tự nhiên sẽ khônglàm khó. Ngươi giải tán Kháo Sơn Tông, rời khỏi nơi này, chúng ta sẽkhông làm khó đệ tử khác, điểm này ngươi yên tâm!
Trên bầu trời,trong sáu tên cường giả, một lão bà chậm rãi nói. Mắt mụ như điện, nhìnvào ngọn núi phát ra dị tượng mà không để ý tới mọi người.
Mạnh Hạo nhìn lên bầu trời, bên tai còn quanh quẩn lời của Hà Lạc Hoa.Hắn cảm giác được cái gì là nhược nhục cường thực. Mạnh mẽ như Chưởngmôn cũng không thể không bị buộc giải tán tông môn.
Trần Phàm trầm mặc, như không giữ nổi thân mình, lảo đảo lui sau mấy bước, Hứa Thanh cúi đầu.
- Có một câu của Thiên Mỗ đạo hữu, Hà mỗ yên tâm rồi!
Hà Lạc Hoa phất tay, trận pháp của Kháo Sơn Tông lập tức biến mất, lão cất bước mang theo Âu Dương, đang muốn rời khỏi.
Đám người trên bầu trời đều tập trung lên người Hà Lạc Hoa, tất cả đềukhông đồng ý Hà Lạc Hoa rời đi, thần trí của bọn chúng thì gấp gáp tìmkiếm trong Kháo Sơn Tông.
Trong đại điện, Trần Phàm mang theo sắc mặt tái nhợt, thân hình lui sau, đã tới gần pho tượng Kháo Sơn Lão Tổ.
Nhưng vào lúc này, tiếng nổ trên không trung chấn động bát phương, từng tia chớp trực tiếp buông xuống, như là khai thiên tích địa. Một giọngnói lạnh băng bỗng nhiên truyền ra, rung động đám tu sĩ ở dưới. Ngay cảđám cường giả Triệu quốc kia cũng biến sắc.
- Ai cũng không thể đi!
Thanh âm này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254841/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.