Nhưng đúng lúc này, sắc mặt Vương Đằng phi đột nhiên biến đổi
Y bỗng nhận thấy linh lực của mình không còn đủ
Y lại càng cảm nhận được linh khí của mình không đủ là vì linh khí không có lúc nào là không tản ra ngoài từ miệng vết thương bên tay phải
Chẳng qua lúc trước y bị sự xuất hiện của thanh kiếm gỗ làm cho nổi giận đùng đùng, lại bị hai thanh kiếm khiến đầu óc mơ hồ nên mới không nhận ra, khiến cho giờ phút này y muốn dùng lá bùa này mà lại chẳng thể ngưng tụ đủ linh khí, cho dù có nuốt đan dược vào cũng không kịp bổ sung được chỗ tiêu hao kia
- Cho dù bùa này có không hoàn thành, uy lực cũng đủ giết được Ngưng Khí tầng sáu, giết ngươi cũng dễ như trở bàn tay!
Vương Đằng Phi không chút do dự vung lá bùa kia lên
Bùa kia như một mặt trời màu vàng trong tiếng nổ vang bay thẳng tới Mạnh Hạo
Cảm giác nguy cơ sinh tử xuất hiện trong tâm thần Mạnh Hạo, trước ranh giới sống chết này, ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra tia sáng sắc bén
Ở một khắc này hắn đang ở giữa không trung, không tự chủ được mà nghĩ tới giấc mộng ngày đó khi nuốt yêu đan Ứng Long vào
Trong mộng kia thân thể Ứng Long thượng cổ hiện lên trên hồ bạc, trong khoảnh khắc đó mãnh liệt hiện ra trước mặt Mạnh Hạo
- Vua của bầu trời
Mạnh Hạo phúc chí tâm linh, mắt nhắm lại, trong tích tắc khi lá bùa biến thành mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254828/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.