- Mụ nội nó, con mẹ nó, đây mới đúng là phát tài!
Hai tay Mạnh Hạo run run, giữ chặt lấy túi trữ vật, sau một lúc hắn mới lấy lại bình tĩnh, lẩy bẩy cầm ra một viên linh thạch.
Linh thạch này không giống với mấy linh thạch mà hắn có được, lớn bằng khoảng ngón tay cái, linh khí cũng không phải rất đậm, nhất là bên trong có một đám sương mù lượn lờ, mà trong túi trữ vật kia....đếm qua thì bên trong cũng có ước chừng hơn hai ngàn khối.
Đây là một khoản tài phú lớn mà cả đời Mạnh Hạo chưa từng thấy qua, làm cho hắn hít thở có chút khó khăn, thân hình run rẩy, hai mắt trợn to… Trong túi trữ vật này, ngoài đống linh thạch thì còn mấy bộ quần áo cùng vài thứ lẫn lộn.
Trên trán Mạnh Hạo đã rỉ ra mồ hôi, nơi này không nóng, nhưng hắn cảm thấy trong lòng tràn ngập lửa nóng, sau một hồi, hắn há miệng cười ha hả, tiếng cười mang theo vui sướng nồng đậm.
- Linh thạch này có chút kỳ quái, tuy lớn nhưng linh khí lại bình thường, số lượng thì… ha ha…
Áp chế nửa ngày, Mạnh Hạo mới thu hồi ánh mắt, hắn liếm môi lấy ra một vật khác thu hoạch được trong ngày hôm nay, là viên yêu đan khô quắt kia. Nhìn viên yêu đan, hai mắt Mạnh Hạo càng sáng hơn, hắn liếm môi hít sâu một hơi.
- Yêu thú khổng lồ kia đã chết nhiều năm, nhưng cái đuôi có thể biến thành mãng yêu, có lẽ lúc còn sống, yêu thú này cực kỳ cường hãn…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254814/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.