Trầm mặc một lát, nội tâm Mạnh Hạo cực kỳ phức tạp, hai mắt mờ mịt. Trong lòng hắn vẫn cho mình là thư sinh huyện Vân Kiệt, đối xử với người đều dùng đạo lý, chưa từng đánh nhau, càng không cần nói tới giết người. Tư tưởng cùng hành vi đã thâm căn cố đế, rất khó mà thay đổi, làm cho Mạnh Hạo trầm mặc, nội tâm giãy dụa.
- Nho đạo lễ nhạc nhân nghĩa, tìm giảng đạo lý, không được hành hung, tông môn lại dạy là “nhược nhục cường thực”, bốn chữ đơn giản, ta hiểu rõ đạo lý trong đó, nhưng thật sự ra tay thì không giống vậy…
Thân thể Mạnh Hạo run run, càng nghĩ càng sợ, sau một lúc lâu hắn mới thở dài một hơi, yên lặng đi về phía xa.
Nhưng vừa đi được mười bước, Mạnh Hạo cắn răng, mạnh mẽ quay người trở lại bên cạnh thi thể Triệu Vũ Cương, gỡ xuống túi trữ vật của đối phương, tay phải vung lên, hỏa xà lập tức xuất hiện trên người Triệu Vũ Cương.
Một cái hỏa xà không đủ để đốt sạch thi thể, Mạnh Hạo nuốt thêm Ngưng Linh Đan, liên tục bắn ra ba con Hỏa Xà, đến lúc này mới làm cho thi thể Triệu Vũ Cương dần khô héo, đã không thể nhận thức thân phận.
Thổ nạp thêm một lúc, hắn cắn răng bắn ra thêm hai con Hỏa Xà mới làm cho thi thể thành bụi.
Nhìn gương đồng trên mặt đất, Mạnh Hạo đấu tranh giãy dụa một lát rồi cũng cắn răng nhặt lên, càng nắm chặt hơn.
Mang theo phức tạp cũng sợ hãi, Mạnh Hạo vội vàng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254789/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.