Bác sĩ kiểm tra xong, Hàn Trình Quang chỉnh áo Hứa Ngôn Tâm lại, sau đó buông cánh tay Hứa Ngôn Tâm ra, ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực.
“Bác sĩ cứ hỏi.”
“Trong khoảng thời gian này bệnh nhân có đau đầu, buồn nôn, choáng váng này nọ…hay không?.”
Bác sĩ hỏi xong, Hàn Trình Quang liền cúi đầu ở bên tai Hứa Ngôn Tâm lặp lại câu hỏi.“Có đau đầu, buồn nôn hoặc là choáng hay không?”
Vùi đầu trong lòng Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm gật gật đầu.
“Bác sĩ, có.”
“Trong ba ngày luôn như vậy sao?”
Bác sĩ hỏi xong Hứa Ngôn Tâm cũng không trả lời, đợi cho Hàn Trình Quang hỏi lại một lần nữa mới lại gật gật đầu.
“Tôi cần phải đo huyết áp, hô hấp còn có mạch đập của bệnh nhân.”
“Vâng.” Lời bác sĩ nói khiến Hàn Trình Quang lo lắng, cảm giác bệnh trạng của Hứa Ngôn Tâm có chút nghiêm trọng, cho nên sau khi bác sĩ nói ra Hàn Trình Quang liền trực tiếp đáp ứng ngay.
Hộ sĩ đem dụng cụ đo huyết áp, hô hấp và mạch đập đến, nhưng khi bác sĩ cần phải giúp Hứa Ngôn Tâm kiểm tra, Hứa Ngôn Tâm lại một lần nữa không phối hợp, căn bản là không chịu vươn cánh tay ra.
“Tiểu Ngôn, để bác sĩ giúp em kiểm tra.” Trong lòng lo lắng cho thân thể Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang vẫn nhẹ giọng dỗ dành Hứa Ngôn Tâm.
Hé môi, Hứa Ngôn Tâm ôm chặt lấy Hàn Trình Quang, không buông tay.
Trong lòng vừa nôn nóng vừa lo lắng, Hàn Trình Quang thấy Hứa Ngôn Tâm vẫn không nói chuyện, trực tiếp lôi cánh tay Hứa Ngôn Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-dich-than-kinh-benh-ai-nhan-nguoi-yeu-hoang-tuong/988493/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.