Cởi bỏ đồ Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang kiểm tra bả vai Hứa Ngôn Tâm, phát hiện trên vai trái Hứa Ngôn Tâm xanh tím một mảng lớn.
Hàn Trình Quang lại kiểm tra kỹ khắp người Hứa Ngôn Tâm, phát hiện nghiêm trọng nhất cũng chính là ở bả vai, những chỗ khác chỉ là trầy da.
Hàn Trình Quang giúp Hứa Ngôn Tâm mặc quần áo vào, quần áo vừa mặc xong, Hứa Ngôn Tâm liền lại thò tay ôm lấy Hàn Trình Quang.
Biết Hứa Ngôn Tâm như vậy là vì kinh hoảng, Hàn Trình Quang cũng tràn đầy đau lòng.
“Em có đói bụng không, có muốn ăn chút cháo không?” Hứa Minh Tâm đặt cháo vừa mua đến ở trên bàn cạnh giường bệnh, là cháo hải sản mà Hứa Ngôn Tâm thích ăn nhất.
Ôm Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm gật gật đầu.
Với tay đưa cháo tới trước mặt Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang vươn cánh tay ôm chặt Hứa Ngôn Tâm.
“Em ăn cháo, anh ôm em, không cần sợ.”
Ngẩng đầu nhìn Hàn Trình Quang một hồi, trong mắt Hứa Ngôn Tâm vẫn là kinh sợ, bất quá nghe thấy Hàn Trình Quang nói xong, Hứa Ngôn Tâm thật nghe lời buông Hàn Trình Quang ra cầm lấy cháo trước măt, được Hàn Trình Quang ôm liền dựa sát vào Hàn Trình Quang, sau đó mở nắp cầm thìa từng ngụm ăn.
Lúc Hứa Ngôn Tâm húp được một nửa cháo, cửa phòng bệnh thoáng hé mở, tựa hồ có người không cẩn thận chạm vào một phát, cửa không mở toạc ra.
Nhưng cho dù như vậy vẫn khiến Hứa Ngôn Tâm hoảng sợ, húp được một nửa cháo cũng không húp nổi nữa, buông cháo xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-dich-than-kinh-benh-ai-nhan-nguoi-yeu-hoang-tuong/988492/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.