🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nguyên Mặc có rất nhiều lời muốn nói, mấy cây lê kia là thứ mà cậu chủ vô cùng yêu thích, thường ngày hắn không cho ai đụng vào. Huống chi thầy lang từng nói cậu chủ không thể uống nước lê, càng không thể tiếp xúc với những thứ có tính hàn, thế nhưng dược thiện của mợ cả lại hoàn toàn ngược lại, trong chốc lát cậu chẳng biết nên tin ai. Thế nhưng nếu như thầy thuốc không xem được bệnh, đổi một đơn thuốc khác cũng không phải là không thể, thế là cậu dằn tất cả những suy nghĩ của mình xuống, ghi nhớ từng thứ một.



Chung Ngôn chậm rãi đặt bút xuống, nhìn ra khoảnh sân hoang tàn.



Dù mặt trời đã lên cao, nhưng dường như ánh sáng của nó không thể xuyên qua thảm cỏ dại và rừng trúc kia, có lez trong đó cũng đang ẩn giấu thứ gì đó.



"À phải rồi." Y bỗng xoay người lại, hỏi Tần Linh trên giường, "Tần trạch của các anh đã từng có ma à?"



Tần Linh vừa đỡ giận, nghe xong suýt chút nữa là nghẹn lời, "Có phải em muốn làm tôi tức chết không?"



"Sao anh cứ thích nổi giận thế? Đây, để tôi bắt mạch cho." Chung Ngôn thì cứ thích chọc tức hắn, bước sang ngồi xuống sờ cổ tay Tần Linh rồi nói, "Khí huyết tăng cao, anh không sợ mình thật sự tức chết à?"



"Tôi... Như bây giờ, có gì khác đã chết đâu?" Tần Linh rút cánh tay lạnh buốt về, "Em không cần đối xử tốt với tôi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ chết thôi."



"Là người đều phải chết, chết sớm chết muộn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-cot-luan-hoi/3385888/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.