Đại đô hội, 2019.
Chờ thời điểm Lý Xuất Vân tỉnh lại, Từ Táp đã rời đi.
Lý Xuất Vân tham luyến chăn nệm, ở trong chăn cuộn tròn thoải mái không muốn rời giường, đơn giản quấn chăn lăn một vòng trên giường, đem mình bọc lại.
Nếu Từ Táp còn ở bên cạnh, nhất định sẽ cười mình là tiểu hùng miêu tham ngủ đi?
Lý Xuất Vân ôm chăn oán hận.
Người yêu Từ Táp là siêu sao cầu thủ, huấn luyện cùng trận đấu đã chiếm đi phần lớn thời gian của hắn, trước khi mùa thi đấu kết thúc, hắn luôn tới sân huấn luyện rất sớm.
Nắng sơm hôm nay thật ấm áp, nếu có anh ấy bồi ở bên cạnh thì tốt rồi.
Vò hết nhúm tóm bên trái lại vò nhúm tóc bên phải, Lý Xuất Vân rốt cục từ trong ổ chăn đi ra.
Sáng sớm Từ Táp trước khi đi tựa hồ có nói gì đó với mình, mơ mơ hồ hồ, không nhớ rõ.
Lý Xuất Vân ảo não hít một hơi.
Nhìn thấy tờ giấy dán trên tủ lạnh, Lý Xuất Vân cười thầm, người yêu quả nhiên rất hiểu mình.
Nghĩ tới đây, cuối tuần này Từ Táp không có trận đấu, anh ấy hẹn mình cùng ra ngoài ăn cơm.
Nhìn đồng hồ, Lý Xuất Vân đem bánh mì cùng sữa mới lấy từ tủ lạnh ra bỏ trở vào.
Trách không được Từ Táp không có làm bữa sáng, anh ấy nhất định là biết mình sẽ ngủ thẳng tới giữa trưa, trực tiếp mang mình đi ăn cơm trưa.
Mặc áo sơ mi T, mang giày chơi bóng vào, Lý Xuất Vân xuất môn đi tới nơi hẹn.
Sân huấn luyện của đội Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ai-tru-tinh-lo-he-liet-phong-canh-ngoai-cua-so/1318339/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.