Thành phố Hòa Vân là một huyền thoại kinh doanh hoàn toàn xứng đáng, cô ở nước ngoài đều có thể nhìn thấy anh xuất hiện trên nhiều các bản tin tài chính.
Lòng tự trọng của anh, làm sao có thể buông bỏ như vậy được?
Anh lại còn bằng lòng là người thay thế cho một người khác sao?
Hơn nữa, lúc đó cô cảm thấy bản thân mình sắp chết, lòng tự tôn cũng không còn quan trọng nữa, chỉ cần cô có thể cứu sống được Thời Dương là được.
Nhưng mà còn anh thì sao?
Nếu như lần này anh buông bỏ lòng tự trọng, anh sẽ phải buông tay cả đời.
Nhưng mà anh nói: “Nếu như em có thể quay lại về cạnh tôi, không bao giờ rời đi, thì tôi bằng lòng. Tôi băng lòng trở thành anh ta một người khác trên thế giới này, tôi có thể học giọng nói của anh ta, giọng điệu của anh ta, thói quen hành động của anh ta, tất cả mọi thứ về anh ta… Tôi đều có thể học được. Tôi rất lợi hại, tôi sẽ trở thành anh ta càng nhanh càng tốt:”
Anh của ngày hôm nay, rất khác.
Hạt bụi nhún nhường.
Ngữ điệu dịu dàng, thái độ rất trâm thấp, nguyện ý từ bỏ mọi thứ, chỉ cầu xin cô đừng rời đi…
Trước đây cô nói với tiên sinh những lời đó không biết bao nhiêu lần, đều rất giống.
Thời Ngọc Minh cười bất lực, cái gì thế này?
Ông trời đang an ủi cô sao?
Đột nhiên cô cảm thấy, cuộc đời của mình dường như cũng đang đến gần cái kết có hậu của bộ phim truyền hình thông thường trong nước.
Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646410/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.