Anh sợ đánh thức Thời Ngọc Minh, cẩn thận từng chút một để cô tựa vào tán cây, cái nút áo khoác thật kĩ, sau đấy mới trả lời cuộc gọi.
“Xin lỗi, chú Hình.”
“Ngay lập tức quay về, chú ở biệt thự ven biển đợi cháu.”
“Không được. Chú Hình, thật sự cảm ơn chú những năm nay đã đứng phía sau hỗ trợ cùng ủng hộ cháu. Nhưng mà…con đường này, là do cháu tự mình chọn lựa.”
“Nhưng đây cũng chính là con đường ngu ngốc nhất! Chú đã sớm nói với cháu rồi, anh hùng khó vượt qua ải mỹ nhân, tại sao cháu cứ cố chấp không nghe? Chân của chú chính là ví dụ sống sờ sờ ra đấy! Chú dùng một cánh tay của cháu chính là mong muốn cháu hiểu được cảm giác mất đi tứ chi đau khổ tới mức nào, vậy mà cháu vẫn u mê!”
Đối phương tức giận gằn giọng, Phong Đình Quân nhìn cánh tay trái được bó bột cẩn thận của mình, cười khẽ.
“Không sao cả, mất rồi thì thôi.” Cập nhật chương mới nhất tại nh ayho.com |Nh ả y hố truyện*miễn phí
“Chẳng lẽ cháu có thể chịu được loại sinh hoạt mà cả đời chỉ có thể dùng đến một cánh tay thôi sao? Cháu làm cái gì cũng không được, bước đến đâu cũng sẽ có vô số ánh mắt kì quặc cùng thương hại nhìn chằm chằm. Thậm chí nếu như Thời Ngọc Minh rời bỏ cháu, cháu sẽ không thể nào đủ năng lực gánh vác cuộc sống cá nhân!”
“Cô ấy sẽ không.”
“Đúng là tuổi trẻ, cái gì cũng nghĩ thật vẹn toàn. Cô gái kia, cũng từng nói với chú như vậy. Cuối cùng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646334/chuong-214.html