Đợi thấy rõ người tới, Phong Đình Quân nói với người trong điện thoại: “Tối nay cứ ở dưới lầu trông chừng, một bước cũng không được rời đi.”
Còn không chờ Chu Dương đồng ý đáp ứng, anh đã nhanh chóng cúp điện thoại.
Người đến, cũng là người quen, chỉ tiếc là người tới bất thiện.
“Tổng Giám đốc Phong thật đúng là một người trọng tình, ngay cả tiền đồ dễ như trở bàn tay cũng không muốn, lại chọn một người phụ nữ mắc bệnh ung thư đích?”
Phong Đình Quân đứng thẳng người, môi mím thật chặt: “Đã trễ thế này, ông không ở bên người chú Hình làm chó giữ nhà, bám đi theo tôi tới nơi này?”
Quách Khánh An xì một tiếng cười: “Đúng vậy, tôi là chó giữ nhà, đi theo chú Hình mười mấy năm, ở dưới chân ông ta ngoắc đuôi xin xỏ, nhưng mà ông ta không có nhìn tới ta, tất cả của ông ta đều muốn giao cho cậu, ngay cả một chút cũng không giữ lại cho tôi.”
Phong Đình Quân nói: “Rốt cuộc ông muốn nói cái gì?”
“Tôi có cách lừa gạt được chú Hình, để cho cậu với cô Thời của cậu rời khỏi đất nước, vĩnh viễn không để cho chú Hình tìm được.”
Ánh mắt của Phong Đình Quân nguy hiểm nheo lại.
Quách Khánh An cười ha hả: “Cậu để cho Chu Dương căn giữ ở khu nhà hoa Tường Vi thì có ích lợi gì? Người của chú Hình cũng đã qua đó từ sớm, một mình Chu Dương thì cậu nghĩ có thể chống cự bao lâu? Ba người cô ta, hai đứa bé một người phụ nữ, còn một bà bảo mẫu già, có thể trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646326/chuong-206.html