Bệnh viện.
Bác sỹ Triệu thầy giơ phim chụp X quang trong tay lên, để dưới ánh đèn cẩn thận nhìn một chút, cười nói: “Tôi biết cậu sẽ tìm đến tôi.”
Phong Đình Quân ngồi đối diện ông ta, gật đầu: “Xin lỗi, tôi có nỗi khổ riêng, chỉ có thể buổi tối mới đến.”
“Tôi hiểu, ban ngày trong bệnh viện người đến người đi, nhất định sẽ có người thấy cậu, mà trong lòng cậu có một bí mật lớn, không muốn để cho cái cô Thời kia biết.”
“… Đúng.”
Bác sỹ Triệu bỏ phim X quang xuống, cũng tháo kính lão ra, nhẹ nhàng nói: “Từ phim chụp cắt lớp não đến xem thì thật ra đầu của cậu cũng không có bất kỳ dấu hiệu sinh ra bệnh nào, đơn giản mà nói, cậu sinh ra bệnh tâm thần phân liệt như vậy, chỉ là trên phương diện tinh thần còn có chút vấn đề, thuốc tôi đưa cậu đều uống đúng giờ chứ?”
“Trước đó ẫn luôn uống đúng hạn, thế nhưng gần đây,”Anh cười khổ chỉ chỉ vào thái dương của mình lại chỉ chỉ cánh tay trái của mình: “Bị thương, uống thuốc khác nên ngừng thuốc ông cho vài ngày.”
Bác sỹ Triệu nhướn mày: “Loại thuốc chữa thần kinh này thực sự không thể dừng, nhất là cậu còn là chướng ngại tình cảm hai hướng, cần đồng thời dùng hai loại thuốc chống uất ức và nóng giận, trước đó tôi đã dặn cậu rồi, những thuốc này không thể dừng, nếu không lúc nào cũng có thể phát bệnh…”
“Tôi biết.”
“Tổng giám đốc Phong, cậu còn nhớ rõ lần đầu tiên cậu tìm đến tôi, tình hình của cậu thế nào không?”
Đương nhiên anh nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646325/chuong-205.html