Bác sĩ Triệu cũng nhìn anh rất lâu, nhưng dù sao ông ta cũng là chuyên gia khoa tâm lý học và tâm thần nên không trực tiếp lật tẩy, mà nhanh chóng khôi phục như bình thường, lịch sự và hữu nghị như gặp mặt một người xa lạ: “Được được.”
Bác sĩ Triệu một mình trò chuyện một chút với Tiêu Hào ở bên trong, những người khác không thích hợp ở đây, viện trưởng và những thầy cô khác quan tâm đến tình hình đều đi ra ngoài.
Thẩm Như Ý lo lắng không thôi, dựa vào trên khung cửa nhìn vào bên trong, cuối cùng vẫn là Thời Ngọc Minh nhẹ nhàng vỗ về cô, nhắc nhở: “Cho Tiêu Hào một không gian đi, bây giờ nó đang hết sức đề phòng với thế giới bên ngoài, bác sĩ cần thực sự hiểu rõ bệnh tình của cậu bé, cần cậu bé có thể hoàn toàn buông lỏng để giao tiếp với bác sĩ, cậu như thế này sẽ làm nó không được tự nhiên.”
Thẩm Như Ý lưu luyến không rời, lại nhìn vào trong phòng một cái nhưng vẫn ra ngoài theo lời của Thời Ngọc Minh.
Ngọc Minh, mình có một ý nghĩ to gan.” Nhảy hố truyện nhanh nhất tại N hayh o. com | N h ả y*hố truyentop.net
Thời Ngọc Minh hỏi: “Cậu muốn kết hôn rồi nhận nuôi cậu bé?”
“Trước đó mình đã hỏi ý kiến luật sư, với hoàn cảnh của mình, cho dù có kết hôn cũng không đủ điều kiện nhận nuôi. Mình nghĩ là, mẹ của Tiêu Hào đã qua đời, nhưng bố nó chắc vẫn còn sống, anh ta không thể chỉ sinh ra mà không chịu nuôi nó được. Tiêu Hào là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646317/chuong-197.html