Thời Ngọc Minh đi làm thủ tục xuất viện thế nào?”
“Cô Thời, tiền đặt cọc trước đó của ngài Tiên Sinh chắc còn chưa dùng hết, cô xem nên xử lý Thời Ngọc Minh hỏi: “Còn lại bao nhiêu?” “Còn dư lại 500 triệu 500 ngàn”
Thời Ngọc Minh suy nghĩ một chút, số tiền này cứ để cho Tiên Sinh tự mình xử lý thì hơn, bây giờ nếu cô để cho bệnh viện trả tiền lại, Tiên Sinh bên kia nhất định là không có vấn đề gì, thể nhưng không thích hợp.
Cô nói: “Tôi… Hôm nay tôi đưa mẹ về nhà trước, hôm nào tôi để Tiên Sinh qua đây xử lý nhé”
“Được.”
Tôn Uyển Hà ở trong bệnh viện gần một tháng, trong giây lát đi ra bệnh viện, vừa lúc hôm nay thời tiết tốt, ánh nắng cực kỳ xán lạn, ánh mắt của bà chưa thích ứng được với anh nắng chói chang này.
“Dì à, ngài đeo đeo mắt kính lên, sẽ khá hơn một chút.” Tài xế Chu Dương như làm ảo thuật đưa lên một bộ kính mắt nữ.
Tôn Uyển Hà sửng sốt một chút, nhìn Chu Dương một chút, lại nhìn Thời Ngọc Minh một chút: “Cậu nhóc, cậu là..”.
“Xin chào dì, ông chủ phái cháu tới đưa các người về nhà”
Thời Ngọc Minh đã tập mãi thành quen đối với kiểu thình lình xuất hiện của Chu Dương, Tôn Uyển Hà lại rất vui mừng: “Bây giờ hiếm có cậu con trai nào cẩn thận tỉ mỉ như thế đấy! Đã lái xe đến đón tôi về thì còn biết chuẩn bị mặt kính”
Chu Dương nói: “Mời dì lên xe.”
“Được được được….”. Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com |
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646295/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.