“Xin lỗi Tổng giám đốc Quách, tôi vẫn không rõ ý của anh. Anh đang nói nếu như tôi không hề liên lạc với Phong Đình Quân, đối với hạng mục này của chúng ta cũng có chỗ tốt?”
Tổng giám đốc Quách cười thần bí: “Cô Thời, ý của tôi là thực ra cô làm nhà thiết kế là tốt vô cùng, làm ở trang sức Duy Nhất không phải là tốt à, mà ông chủ Lục Danh của cô dường như có ý với cô đấy, an tâm làm dâu nhà họ Lục, tốt hơn so với tự mình dốc sức nhiều”.
Thời Ngọc Minh càng nghe, nụ cười trên mặt lại càng nhạt, cho đến khi biến mất gần như không còn.
Cô khí phách nói: “Tổng giám đốc Quách, tôi nghĩ đàm phán hẳn là trên hai bên tôn trọng lẫn nhau mới có thể tiến hành”
“Đúng mà, tôi cũng không có không tôn trọng cô, tôi chỉ cho cô một lời đề nghị thôi, giúp cô chọn một con đường đơn giản mà thôi. Cô Thời, lời ngày hôm nay của tôi có thể bây giờ cô nghe không hiểu, nhưng thật ra cô vĩnh viễn không hiểu mới là chuyện tốt”
Thời Ngọc Minh cau mày thật sâu: “Mạo muội hỏi một chút, ông chủ của anh là.”
Tổng giám đốc Quách nở nụ cười nói: “Ông chủ của ta không tiện lộ diện, thế nhưng lại có thể nói cho cô biết, anh ấy họ Hình”
“Hình?”
Cái họ này có khá hiếm, cô không nhớ rõ có từng gặp qua hay chưa.
“Được rồi, nói chính sự đi”
Tổng giám đốc Quách nháy mắt cho nữ trợ thủ ở sau lưng, nữ trợ thủ hơi hơi gật đầu, cầm laptop trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646289/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.