Trong phòng thử đồ, Cố Quần Nhi đập cửa đến gần như muốn phát điên: “Thẩm Như Ý! Mở cửa ra cho tôi!”
Thẩm Như Ý gác hai chân, khóe miệng cũng kéo sắp đụng đến bên tai, mở chức năng quay phim của điện thoại di động ra, nhắm đến cửa phòng thử đồ phía sau, cố ý nói: “Mắc cái gì phải mở cửa cho cô? Hai người dám làm mà không dám nhận à? Ban ngày ban mặt làm chuyện không biết xấu hổ, thèm khát đến không nhịn nổi như vậy à?”
Cố Quân Nhi ở bên trong phòng thử đồ, cách hẳn một cánh cửa, cô ta chỉ có thể nghe được tiếng, Thẩm Như Ý đang làm gì cô ta cũng không có thấy được, chỉ có thể lo lắng thấp giọng quát nhẹ: “Căn bản không có chuyện gì hết! Tôi chỉ đến mua quần áo mà thôi! Cô đừng có mà ngậm máu phun người!”.
“Mua quần áo?" Thẩm Như Ý cười lạnh một tiếng: “Ai mua quần áo mà một nam một nữ cùng nhau vào phòng thử đồ bao giờ? Cô tưởng mọi người đều là đồ ngốc hả?”
"Vậy cô muốn thế nào mới chịu để cho chúng tôi đi ra ngoài?”
Thẩm Như Ý cười ha hả: “Rất đơn giản, quỳ xuống nói xin lỗi với Ngọc Minh nhà tôi!”
Cổ Quân Nhi vừa nghe thấy liền quả quyết bác bỏ: “Không thể nào!”
“Vậy cô cứ ở bên trong mà đợi đi. Chờ lát nữa phóng viên tới, vừa hay đem chuyện một đôi cẩu nam tiện nữ các người loan truyền ra ngoài. Phong Đình Quân thì không sao, người ta có tiền mà, chơi hoa ghẹo nguyệt một chút. Chờ sau này lại đổi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646231/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.