"Phiêu Kị tướng quân đang trên đường đến Sóc Phương sao? Thức Tranh hỏi.
"Nếu đúng thì thế nào?" Hoắc Khứ Bệnh nở nụ cười, ngẩng đầu hỏi lại.
"Đúng lúc, Y Y cũng đi về phía đó, ta có thể cùng đồng hành với tướng quân hay không?" Thức Tranh mở miệng cười.
Tươi đẹp, trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Giống hệt buổi sơ ngộ chín năm về trước.
"Bản tướng quân nếu không đồng ý với cô nương, cô nương sẽ không đi Sóc Phương phải không?" Hoắc Khứ Bệnh tiếp tục hỏi ngược lại Thức Tranh.
"Ta vẫn sẽ đi."
"Nếu cô nương tâm ý đã quyết, bản tướng quân có đáp ứng hay không thì có quan hệ gì đâu? Đường là của mọi người, bản tướng quân cũng không có quyền bắt cô nương không được đi đường này." Hoắc Khứ Bệnh nở nụ cười, vung roi, chạy về phía trước.
Thức Tranh sửng sốt một chút, cũng vung roi chạy về phía trước.
Bây giờ đang giữa mùa hè tháng bảy.
Đêm đó, lúc Thức Tranh bước đến phòng của Hoắc Khứ Bệnh, Hoắc Khứ Bệnh lập tức cảm thấy kinh hãi.
Thức Tranh vừa mới tắm gội xong, mái tóc dài rối tung, chỉ mới khoác một lớp y phục mỏng đã bước đến trước mặt chàng.
"Thức Tranh, ta đã lập gia đình." Hoắc Khứ Bệnh có chút lúng túng nói.
Thức Tranh nở nụ cười, sau đó trực tiếp tựa vào người Hoắc Khứ Bệnh, "Ta biết."
Nói xong, Thức Tranh từ từ ép sát Hoắc Khứ Bệnh.
Thức Tranh nhẹ nhàng hôn Hoắc Khứ Bệnh, hai tay không tự chủ cởi bỏ y phục của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-truong-an-khong-ton-tai/2408390/quyen-4-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.