Chu Nghiệp Quyết không thể ngờ được, hơn ba mươi năm sau, hắn có thể gặp lại gương mặt làm hắn hận thấu xương kia.
Ngày đó là ngày giỗ của Đổng Nhập Khanh, hắn ngồi canh giữ bên mộ phần của nàng, ngồi suốt một ngày một đêm.
Phong hàn lộ thâm, mắt lão hồn mộng.
Gần đây, hắn thường mơ thấy nàng. Vì thế một kẻ trước đây không tin vào quỷ thần như hắn, lại cho mời một thuật sĩ tốt nhất đến giúp nàng chiêu hồn.
Buổi tối ngày mười lăm tháng tám, thuật sĩ nói, đêm đó là thời điểm tốt nhất để nhìn thấy Đổng Nhập Khanh. Vì vậy, hắn không chút do dự để thuật sĩ giúp hắn đi vào giấc ngủ.
Ngày đó, Đổng Nhập Khanh thực sự đi vào trong giấc mộng của hắn. Hơn ba mươi năm, giấc mộng chân thật như vậy vẫn là lần đầu tiên.
Trong mộng, hắn ôm bó hoa đào, từ nước Lỗ xa xôi đến thành Trường An tìm nàng.
Ở thành Trường An, mưa bụi miên man.
Nàng mặc một thân bạch y, tóc dài hỗn loạn ngồi trước Đổng phủ, mặc cho mưa làm ướt đẫm gương mặt của nàng.
Vẻ mặt của nàng vô cùng bi thương.
Chu Nghiệp Quyết nhịn không được muốn ôm nàng, để nàng có thể vơi đi buồn phiền trong lòng.
Chu Nghiệp Quyết lấy chiếc dù che cho Đổng Nhập Khanh, vẻ mặt đau lòng nhìn nàng.
"Nàng như thế nào không bước vào nhà?"
"Ta là người không trong sạch, không thể trở về nhà." Đổng Nhập Khanh ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt đẫm lệ.
Chu Nghiệp Quyết ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-truong-an-khong-ton-tai/2408376/quyen-4-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.