Chu Nghiệp Quyết cũng không có ngã xuống đất. Khi hắn còn cách mặt đất một khoảng ngắn, Hoắc Trường An đã kéo hắn lại, sau đó mới hung hăng ném hắn xuống đất.
Hoắc Trường An ngồi xổm xuống, hung tợn tóm lấy cái đầu phủ đầy bụi đất của Chu Nghiệp Quyết.
Sau đó, Hoắc Trường An cười lạnh.
"Bây giờ ta đùa bỡn ngươi dễ dàng như đùa bỡn một con thử."
Nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng không hề có bất kỳ một độ ấm nào của Hoắc Trường An, cuối cùng Chu Nghiệp Quyết cũng có chút sợ hãi. Con người trước mặt hắn tuyệt đối nói được làm được.
"Dù sao, Chu mỗ cũng sống đủ rồi. Nhưng Trường An nhà ngươi, lại thực sự muốn vì lão phu mà tự chặt đứt nhân sinh của bản thân sao?"
Chu Nghiệp Quyết vẫn bình tĩnh nói.
Nghe được như thế, Hoắc Trường An cười rộ lên.
Tiếng cười của Hoắc Trường An khiến trong lòng Chu Nghiệp Quyết rét run.
"Chuyện này đáng buồn cười thế sao?"
"Chu Nghiệp Quyết, dường như ngươi đã quên mất việc, hiện tại ai mới là người đang nắm giữ toàn bộ thiên hạ này. Cho dù ta giết ngươi, thì cũng có kẻ nào dám đụng đến ta." Hoắc Trường An cười lạnh, đá Chu Nghiệp Quyết ra xa.
Chu Nghiệp Quyết nằm liệt trên mặt đất, không hề cử động được.
Đúng vậy, người đang nắm giữ toàn bộ thiên hạ này là Hoắc Quang.
"Bất quá quả thực ta cũng không muốn đích thân giết ngươi. Nếu ngươi thành thật nói toàn bộ sự thật về Giang Sung, ngược lại ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-truong-an-khong-ton-tai/2408374/quyen-4-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.