Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Mở nhạc trong link lên để gia tăng hương vị truyện nha ❤ http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tuy-Hong-Nhan-OST-Tan-Thuy-Hu-Luu-Y-Doa/ZW70DD6B.html Cậu nằm trên giường, cơn nóng sốt đang hành hạ cậu từng giây từng phút, cơ thể đau nhức đến nỗi không thể nhất lên dù chỉ 1 ngón tay. Cậu cứ vậy mà nằm mê mang thiếp đi không biết là đang ngủ say hay đang *mịch lặng. Thân thể lẫn tâm hồn của cậu bây giờ mới thật sự thê thảm. Máu chảy ra từ hậu thân ướt đẫm cả 1 mãng lớn gra giường, vết khâu ở bụng đã sớm bị đứt ra. Nếu như bạn ở gần cậu, không cần bước lên giường bạn cũng có thể thấy 1 phần nào đó cơ quan nội tạng trong người cậu. Mùi tanh trong phòng khiến ai ngửi được cũng không muốn ở nơi đây thêm 1 giây nào! *mịch lặng: tỉnh mịch lặng im dường như thiếp đi nhưng còn 1 chút ý thức. Thời gian cứ trôi qua trôi qua, tư thế của cậu vẫn không hề thay đổi. Chỉ như vậy mà nằm yên tại vị trí cũ, sắc mặt tái xanh, đôi môi đỏ mông cũng trở nên khô khốc. Đâu rồi thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp quyến rũ ngày xưa? Gầy quá! Cậu gầy đi rất rất nhìu. Cậu đã không ăn các món cao sang bao lâu rồi? Cậu có ăn cơm không? Những câu hỏi ấy chắc tôi phải hỏi cậu thì mới biết được! Trước giờ cậu sống rất cô đơn, ngoài hắn ta ra cậu gần như không có 1 người quen nào. Cậu xem anh là toàn bộ sự sống, 1 nửa cơ thể của mình. Thế thì sao? © Hồi đáp? Không có! © Được đối sử như người? Không có! © Một chút quan tâm? Không có! Từ trước đến giờ hóa ra trong tay cậu vẫn không nắm được gì hết! Hoàn toàn là 1 bàn tay trắng. Hóa ra chỉ là cậu tự đa tình. Hóa ra từ trước đến giờ cậu chỉ vọng tưởng. Hóa ra cậu chỉ là 1 món đồ chơi để mặc hắn chơi đùa bỡn cợt. Được hắn yêu sao? Có con cho riêng mình sao? Không cô đơn nửa sao? Sẽ hạnh phúc sao? - HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ! CẬU KHÔNG CÓ GÌ CẢ! Từ nhỏ đã không có bây giờ cũng không có, tất cả đều là ảo mộng. Nói đơn giản, gói gọn nó vào 2 từ chỉ là "VIỄN VONG". Ai nhớ tui không? Cmt kiếm động lực nà ??
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40
Chương sau