"Viêm loét dạ dày, phổi yếu, có dấu hiệu tim?" Nhìn vào tờ xét nghiệm của Bạch Phàm, Lâm Minh cau mày. Cái quái gì đây? Không phải tủy không sản sinh thêm hồng cầu thôi sao? Sao bây lại kéo theo một đống bệnh tật thế này? Lòng thầm lôi 18 đời tổ tông nhà tên vương tử chết dẫm kia ra chửi rủa, hắn không quên liên lạc với cô bạn cũ còn đang ở Mỹ.
"Xuê! Cậu khẳng định cậu đang nuôi người chứ không phải nuôi một cái ấm sắc thuốc ấy chứ?" Nhận được hồ sơ bệnh lí của Bạch Phàm, cô gái này liền cảm thán một câu. "Ôi Minh Nhi xinh đẹp, tiểu tình nhân này nuôi cũng quá tốn kém rồi!" Nói xong, cô nàng còn không biết điều thở dài khiến hắn máu dồn tận não.
Con ranh này từ khi nào gan quá vậy?
"Bạch Tuệ Lâm! Cmn cậu có chữa không?"
"Xuê! Chả ai nhờ người khác bằng cái giọng hách dịch ấy hết." Bên bàn cầu Tây xa xôi, Bạch Tuệ Lâm mân mê lọn ánh kim nói. "Được thôi, nể tình bạn mười mấy năm, tôi sẽ giúp cậu! Tháng sau tôi về, liệu hồn...."
"Tút...tút...tút..." Chết tiệt! Mình chưa nói xong đã cúp máy rồi!? Tên bất lịch sự! Bạch Tuệ Lâm rủa thầm. Nhìn vào màn hình laptop, đôi mắt đen láy ánh lên tia ngờ vực.
"Bạch Phàm? Nhóm máu AB Rh-? Cậu ta...?" Suy nghĩ một phút, cô đứng bật dậy, vớ lấy điện thoại, quay một số. "Tiểu Thủy, mau giúp tôi điều tra một nam thanh niên tên Bạch Phàm. Đúng vậy, là tiểu tình nhân của Lâm Minh."
Nếu như suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-toi-co-the-chon-cuoc-doi/2286062/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.