Buổi chiều, Nhiên lại thơ thẩn ôm laptop, đóng cửa đi ra ngoài. Cô đã thay quần áo, bỏ bớt chiếc áo len trắng muốt dày cộp ra, chiều nay nắng lên rất đẹp, dù vẫn còn gió lạnh, thay vào đó cô mặc bộ đồ thể thao, tóc buộc cao.
Ngoài đường như khoác một lớp áo khác vậy, khác với vẻ âm u lạnh lẽo của sáng nay và mấy hôm rồi, bây giờ không khí như là đang ngày mùng 1, mùng 2 tết vậy. Nhiên vẫn nhớ những hôm tết ở quê, khi cô bước ra đường, đường phố khá vắng vẻ, có chút nắng nhẹ, và gió lúc nào cũng se se lạnh. Cô cảm giác không khí như loãng hơn, trong hơn và tinh hơn, mang theo chút gì đó, là sự yên bình.
Nhiên trở lại quán cafe, quán nhỏ màu gỗ ánh lên lấp lánh dưới cái nắng mùa đông. Trên lan can tâng 2 có những giỏ hoa nhỏ treo khẽ rung nhẹ trong gió, cửa sổ xanh lá yên bình nép bên những tán lá, tất cả mang laị một không khí nhớ thương, hoài cổ những căn nhà chao nghiêng trong nắng, mà hồi cấp 3, Nhiên rất thích đạp xe đi qua phố cổ chỗ cô, dù đường xa hơn, lần nào đến ngã tư, cô cũng đạp thật chậm để được dừng đèn đỏ, chống chân xuống, ngước nhìn lên căn nhà đối diện, căn nhà chao nghiêng trong nắng của cô.
- Em chào chị, may quá, em tự hỏi chị có trở lại không.
Cô gái nhỏ vẫn ngây thơ, khẽ reo lên khi thấy cô. Nhiên mỉm cười bước vào, trong quán vắng vẻ không có ai cả.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-toi-bien-mat-co-ai-tim/2027113/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.