Nhiên xuống phố, cô bỗng cảm nhận được mình như Chí Phèo ngủ mê bao ngày, hôm nay tỉnh dậy, bỗng nghe thấy tiếng chim hót, tiếng người nói chuyện, tiếng cười đùa, tiếng trẻ con khóc,...thạt kì lạ, cô hòa vào dòng người đó, cô đang ở trong thế giới, chứ không phải ngoài kia, trong căn phòng nhỏ, ngắm nhìn mọi thứ.
- Cô bạn dầu ăn, tôi tưởng không bao giờ gặp cô chứ?
Vừa bước vào quán mỳ vằn thắn ngay gần nhà, cô đã nghe thấy giọng nói lạ tai ấy, Nhiên ngạc nhiên nhìn lên, thật đúng là, tại sao ngày đầu Đường Tăng xuống núi, đã gặp ngay yêu tinh thế này. Là thằng nhóc bã đậu hôm nào, Nhiên thấy mặt nóng lên với cái tên cô bạn dầu ăn, cô thực sự muốn trả thù cho hắn biết tay mà lại ngại hình tượng của mình, lại thẫn thờ đứng như trời trồng ở trước cửa quá.
- Không nhận ra mình? Thôi đi vào đi, cậu đứng chắn cửa như vậy sao khách nào dám vào
Nhiên bước vào, ngồi xuống, lại ngước lên nhìn tên nhóc, không biết nên nói gì
- Mình làm thêm ở đây buổi sáng, chúng ta đã từng gặp nhau, mình sống cùng khu với cậu đó. Mình tên Vũ.
- Tất cả đều là gió ư?
- Sao cơ?
Vũ nhìn cô ngạc nhiên.
- Mình nhớ chứ, cậu và bạn cậu cùng tên à, Phong và Vũ.
- À, cậu thích bạn mình sao, sao vẫn nhớ thế?
Vũ nháy mắt nhìn cô tinh nghịch.
- Mình nhớ cả 2 cậu, chẳng mấy khi có một đôi sống cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-toi-bien-mat-co-ai-tim/2027106/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.