Cố Nam đi dự bữa tiệc đầy tháng con chị gái, nhìn thấyđứa bé bụ bẫm, mặc dù anh rất vui mừng nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khôngthoải mái. Lẽ ra đứa con của anh và Duyệt Tâm cũng sẽ đáng yêu như thế này, chỉvì không may mà làm mất.
Bà Cố ôm cháu ngoại không muốn rời tay, liên miệng gọicháu.
Ăn xong, bà nói với Cố Nam: “Đều tại vợ con không ragì, có bầu rồi còn không giữ được…”
Cố Nam ngắt lời bà: “Không thể trách Duyệt Tâm được.”
Bà nhìn vẻ ảo não của con trai, hỏi: “Sao thế? Lại cãinhau à?”
Bà nghe xong lo lắng: “Sao thế được? Dựa vào đâu màbắt con ngủ ở phòng khách? Dù sao đó cũng là nhà con, nó là gì?”
Cố Nam không quên bảo vệ Duyệt Tâm: “Mẹ, mẹ đừng nóiDuyệt Tâm như thế, đó cũng là nhà cô ấy.”
Bà hừ một tiếng rồi đề nghị với con trai: “Hay là mẹđến đó ở hai ngày, nó sẽ không thể giận dỗi con nữa.” Cố Nam nghe thấy cách nàyhay, mẹ đến ở, không phải là anh có cơ hội vào phòng ngủ ngủ sao?
Anh không nghĩ đến hậu quả nên đồng ý.
Mẹ chồng không mời mà tự nhiên đến khiến Duyệt Tâm cảmthấy rất lạ, cô vội vàng thu dọn quần áo bẩn Cố Nam vứt trên ghế sô pha.
Mẹ chồng thấy Duyệt Tâm bận rộn liền nói: “Mấy hôm naysửa nhà, ầm ĩ quá nên mẹ chuyển đến chỗ các con ở vài ngày.”
Duyệt Tâm còn có thể nói gì hơn, muốn ở thì ở. Cô mangđồ của Cố Nam chuyển vào phòng ngủ, thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tinh-yeu-nhieu-hon-mot-chut/2409949/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.