Lương Vũ Tranh nhìn thấy Hạ Quân Dật đi đến thì mỉm cười vui vẻ, đi đến bên anh, nói:
- Quân Dật, xin lỗi anh nhé, hôm nay thật tình em muốn xem pháo hoa ở thành phố lãng mạn nhất thế giới này sẽ như thế nào. Có khiến anh giận không vậy?
Hạ Quân Dật nhìn Lương Vũ Tranh, trên gương mặt anh lúc này ngập tràn hạnh phúc:
- Nếu như hôm nay đã có pháo hoa như thế, thì có lẽ là ông trời đang giúp anh rồi đấy.
- Gì mà ông trời giúp anh? Này này, trước đây anh toàn chê em nói vòng vo, ở lâu với em quá nên anh bị nhiễm tính này rồi à?
- Có lẽ vậy.
Lúc này, Hạ Quân Dật bỗng nhiên quỳ gối xuống trước mặt Lương Vũ Tranh, tay mở chiếc hộp nhỏ đựng chiếc nhẫn ra khiến cho cô hết sức bất ngờ. Và hành động này của anh đã vô tình thu hút sự chú ý của bao nhiêu người đang đứng đó.
- Lương Vũ Tranh, trong suốt 10 năm qua, anh phải sống một cuộc sống không phải của anh, phải đi theo một con đường mà anh vốn dĩ không thể lựa chọn. Anh đã từng nghĩ, ngày qua ngày đối với anh chỉ là vô nghĩa, anh cũng chẳng quan tâm mỗi giây mỗi phút bản thân anh sẽ làm những công việc gì. Trước khi gặp em, anh chưa từng nghĩ rằng mình sẽ sống một cuộc sống như bao người bình thường khác. Nhưng khi gặp được em, anh mới hiểu rằng, hóa ra cuộc sống gia đình lại hạnh phúc như vậy. Anh đã thiếu thốn tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thien-duong-co-anh/2715599/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.