Sau một ngày ở phòng chăm sóc đặc biệt, Lương Vũ Tranh đã được đưa về phòng bệnh thường. Tình trạng sức khỏe của cô đã ổn định hơn. Ít ra, cô cũng không cần đến máy thở nữa.
Những chuyện xảy ra, giới truyền thông đã biết và bắt đầu đưa tin. Tuy nhiên, để tránh việc này lan rộng ra, Hạ Quân Dật chỉ để truyền thông đưa tin một cách rất nhạt nhòa, nguyên nhân cụ thể đằng sau thì không ai rõ.
..............................................
Hạ Quân Dật vừa rời tập đoàn DCL liền đến bệnh viện ngay. Cũng đã 5 giờ chiều rồi.
Anh vừa bước vào phòng thì thấy Lương Vũ Tranh đã tỉnh lại. Bác sĩ liền đi ra. Cô cứ nhìn anh với ánh mắt đau buồn.
- Vũ Tranh, em tỉnh rồi sao?
- Tại sao? - Giọng cô yếu ớt nhưng vẫn đủ khiến anh nghe rõ.
- Anh biết rồi.
- Tại sao?
Lương Vũ Tranh lại nhắc lại lần nữa. Nước mắt cô rơi xuống. Hạ Quân Dật đau lòng vội ôm lấy cô.
- Đừng..
- Tại sao? Tại sao lại như vậy? Tại sao?
Cô vừa khóc lóc vừa đánh anh. Tay trái cô cố gắng dùng hết sức đánh vào vai phải anh. - Tất cả là lỗi của anh...
- Tại sao mọi chuyện lại như vậy? Đứa bé rốt cuộc đã gây ra tội gì chứ? Tôi đã làm điều gì sai trái mà sao lại trừng phạt tôi như vậy? Tại sao?
- Đó không phải lỗi của em, tất cả là do anh. Vì anh mà em phải chịu tất cả những tổn thương này. Là vì anh...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thien-duong-co-anh/2715545/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.