Tô Tử Duyệt cứ có cảm giác giữa cô và Giang Dực có biến hóa vi diệu, loại biến hóa này không thể nói là tốt hay xấu, thậm chí cô hiểu rõ, đối với loại biến hóa này cô và anh cũng có thể nhận thấy được, hơn nữa cũng mặc kệ phát triển. Trước lúc cô ngủ, có thể cảm thấy anh đưa tay sờ lên bụng cô, hơn nữa sau khi sờ soạng một lúc lâu còn bất mãn, còn muốn dựa đầu vào để nghe. Trong lòng cô cảm thấy buồn cười, đứa bé cũng chưa hình thành hoàn toàn, bây giờ có thể nghe được cái gì? Đừng nói anh, ngay cả chính cô, cũng không cảm thấy đứa bé có bất kỳ động tĩnh gì, chỉ là cô có thể cảm thấy rõ ràng trong bụng mình có một sinh mạng, hơn nữa sinh mạng này ở trong bụng cô đang lớn lên, cô có loại cảm giác ấm áp khó hiểu. Diệp Tiêu Tiêu nói hình như hiện tại không có gì có thể lay động cô, thật ra thì không phải, cô chỉ là giấu chút cảm xúc này ở tận đáy lòng, không hề cố ý biểu hiện ở trên mặt.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, hình như cô đã nhận định, người có thể đau lòng sẽ vì cô mà đau lòng, không đau lòng, cho dù có khó chịu đến sắp chết, cũng sẽ không có người đau lòng mà cô cũng không cần sự quan tâm theo chủ nghĩa đạo đức của những người đó.
Cô mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Thật ra thì Tô Tử Duyệt không phải là một người nằm mơ dễ dàng, chỉ là đã lâu chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ta-ngoanh-lai-nhin-nhau/2240858/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.