Giang Dực trở lại "Nguyệt Bán Loan", đầu tiên anh vào siêu thị mua rau cho vào tủ lạnh, sau đó cởi áo khoác, đang phân cao thấp với caravat trước ngực thì chợt phát hiện, hình như Tô Tử Duyệt không ở nhà. Anh đi quanh nhà một vòng, xác định cô thật sự không ở nhà, nên rút di động, ấn số điện thoại của cô.
"Đang ở đâu?"
"Hả . . . . . Hôm nay em không về nhà, có một số chuyện cần làm."
"Chuyện gì?"
"Không thể nói được, nhưng với em chuyện đó rất quan trọng, đừng lo lắng cho em, em sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, cả con anh nữa ."
Cô chỉ nói mấy câu, liền cúp điện thoại. Anh nghe ra cô không muốn nhiều lời, cũng không quấy rầy nữa. Ban đầu anh muốn hỏi cô đang ở đâu, anh đang nấu cơm, khi về cô có thể ăn luôn không cần phải thúc giục. Anh cố gắng rất lâu mới cởi được caravat, anh vứt sang một bên, giờ không nói được cảm xúc trong lòng là gì, nghĩ tùy tiện kiếm chút gì lấp đầy bụng là được, ngay cả cơm cũng không định làm.
Thời điểm anh học đại học, người ta thường nói trong nhà đàn ông không thích hợp ở một mình, chỉ một người ở, quá nửa là yêu nhau giết nhau với mì ăn liền, vẫn nên có người phụ nữ. Lúc ấy anh nghĩ đó là cái cớ, phòng ngủ có vài nam sinh viên cùng ở, hàng năm đều vui đùa với phụ nữ cũng cảm thấy bình thường , anh cũng đã nghe qua, hiện tại lại thấu hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ta-ngoanh-lai-nhin-nhau/2240855/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.