Ngày hôm sau, Giang Dực lại đến bệnh viện, anh mua không ít đồ, sau khi ông Tô nhìn thấy anh, liền lấy cớ có chút đói, bảo Tô Tử Duyệt đi mua, cho nên cô phải đi.
Tô Tử Duyệt biết ông nội chỉ là muốn mình rời đi, cô cũng không có cách nào đi cự tuyệt.
Sau khi Tô Tử Duyệt rời đi, ông Tô ho nhẹ vài tiếng, thật vất vả mới ổn lại. Trong khoảng thời gian này ông Tô đã nhận thức rõ ràng, sức khỏe của mình càng ngày càng không tốt, ông cũng không có bao nhiêu thời gian đi cứu vãn nguy cơ tràn ngập của công ty. Biết được thực tế như vậy, cũng tiếp nhận thực tế như vậy, loại cảm giác này cũng không tốt hơn.
Sau khi nhận rõ hiện trạng, ông Tô thở một tiếng thật dài, nhìn người trẻ tuổi trầm ổn trước mắt này, vừa mới chuẩn bị ngồi dậy, Giang Dực đã đi đến, chỉnh giường nâng lên, để ông Tô nửa nằm. Khi anh làm động tác này thì ông Tô vẫn nhìn anh chằm chằm không rời, trong ánh mắt kiên định lại có điểm xem xét, "Thu mua công ty Tô thị, biến công ty Tô thị thành cơ sở gia công nguyên vật liệu, đây chính là nguyên nhân cậu hợp tác với nhà họ Hạ?"
Mấy người đời sau của nhà họ Hạ, vốn chuyện nhỏ cũng không phải là không có, lại cũng chỉ có thể để cho nhà họ Hạ ổn định, mà không phải phát triển như bây giờ, trong việc này Giang Dực có bao nhiêu ảnh hưởng, tự ông Tô biết rõ trong lòng. Thôi, thôi, tranh đấu nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ta-ngoanh-lai-nhin-nhau/2240824/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.