Tô Tử Duyệt và Trần Mậu Thanh đi ở trong sân trường, vô số người yêu nhau đi qua từ bên cạnh bọn họ, nhìn những học đệ học muội hơi trẻ trung, thế nhưng sinh ra mấy phần thân thiết không nói ra được. Mà bọn họ cũng từng làm chuyện chửi bới trường học cũ của mình không chừa đường lui, rồi lại phản bác lúc người khác chửi bới, trường học cũ thần kỳ như thế, là một phần trong sinh mệnh, cho phép mình ghét bỏ, nhưng không để người khác khinh bỉ.
Bọn họ đi dọc theo một cái lối nhỏ, đường nhỏ hai bên đều là trúc hoa xanh um tươi tốt, che giấu đường nhỏ gió thổi không lọt, trong quá khứ Tô Tử Duyệt không thích đi đường này, rất dễ dàng nhìn thấy những người tình hôn nhau, cảm giác lúng túng không nói ra được, nhất là ở ban đêm thì sợ mình sẽ bắt gặp cái gì không nên nhìn thấy.
Cuối đường nhỏ là một sân vận động trong trường học, giờ phút này còn có người khóa trên học thể dục, quy củ của thầy dạy thể dục vẫn theo tuần hoàn như cũ mấy trăm năm chưa từng thay đổi, chạy bước nhỏ vây quanh bãi tập hai vòng sau đó sẽ tập thể dục, sau khi làm xong thầy an bài những chuyện làm trong tiết khóa thể dục này.
Tô Tử Duyệt có bóng ma với một vòng bãi tập 400m này, chỉ vào bãi tập tràn đầy oán khí kia, "Trên đường chạy này dính nước mắt và mồ hôi của tôi."
Trần Mậu Thanh liếc nhìn cô một cái lập tức cho ra kết luận, thành tích thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ta-ngoanh-lai-nhin-nhau/2240801/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.