Tay của anh vẫn nắm thật chặt tay của cô, hoàn toàn không có tính toán buông ra, anh nhìn về ánh mắt đen tối khó hiểu của cô, thâm thúy như uyên. Cô thẳng tắp chống lại ánh mắt của anh, không có lùi bước chút nào. Đúng vậy, xấu nữa có thể không tốt tới chỗ nào? Hoàn toàn không tốt được nữa. . . . . .
Không thể là anh, người khác đều có thể?
"Tô Tử Duyệt, em công bằng với anh như vậy sao?" Cũng bởi vì quá khứ anh đã làm một chuyện, lập tức xử tử hình cho anh, khi đó anh hoàn toàn không biết cô, tội danh bị dính vào trên người như vậy, làm cho anh cực kỳ bực tức.
"Anh buông tay." Tựa như cô hoàn toàn không nghe được lời của anh, chỉ làm cho tay anh buông tay mà thôi, về phần nội dung anh nói, những thứ kia đều không liên quan tới cô.
"Tô Tử Duyệt. . . . . ."
Tiếng nói của anh vừa dứt, lại có tiếng bước chân vang lên, cho dù như vậy, anh cũng không có buông tay cô ra, giống như người tới chỉ là râu ria, mà anh cũng sẽ không nhìn đối phương ở trong mắt. Lần đầu tiên cô biết, thì ra anh có thời điểm cố chấp như vậy, không ngần ngại ánh mắt người khác chút nào, cô cho là có người khác ở đây thì ít nhất anh sẽ cố kỵ một hai, nhưng không có.
Trần Mậu Thanh tới phía bọn họ, tựa như không nhìn thấy Giang Dực nắm tay Tô Tử Duyệt, trên mặt còn hơi chút nụ cười, "Giang thiếu thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ta-ngoanh-lai-nhin-nhau/2240800/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.