Mùa thu Bắc Kinh, bầu trời trong xanh cao vời vợi,ánh nắng khô ráo ấm áp, đây là mùa dễ chịu hiếm có trong một năm. Lúc Quý Bạchvà Hứa Hủ xuống máy bay, trên đường băng đã xuất hiện mấy chiếc xe chờ sẵn. Cóxe của nhà Quý Bạch, nhà ông nội, còn có cả Thư Hàng và một số người bạn đứngbên cạnh ô tô cười hớn hở.
Khí thế này khiến Hứa Hủ liếc Quý Bạch. Từ trước đếnnay anh luôn lặng lẽ, hôm nay lại rầm rầm rộ rộ, tất nhiên là có ý của anh. Côsẽ nghe theo sự sắp xếp của anh.
Quý Bạch hôm nay mặc áo gió màu đen do Hứa Hủ mua tặng,kiểu dáng gọn gàng, màu sắc sạch sẽ, càng tôn dáng người cao lớn của anh. Toànthân anh toát ra vẻ tuấn tú khoan khoái. Tựa hồ phát giác ra tâm tư của Hứa Hủ,Quý Bạch âm thầm nắm chặt bàn tay nhỏ của cô, nở nụ cười nhàn nhạt với mọi người.
Thư Hàng và mấy người bạn đi đến ôm Quý Bạch. Nhìnthấy Hứa Hủ, bọn họ cố tình bày ra bộ dạng khom lưng nịnh nọt: “Chị dâu! Chị đếnrồi à? Đế đô đón chào khách quý!”, “Đến rồi thì đừng về nữa, mọi người nhớ chịlắm đấy!”
Hứa Hủ không quen kiểu mồm mép tép nhảy này, cô chỉcười ngượng ngùng. Quý Bạch ôm eo cô, gõ gõ lên nắp xe của Thư Hàng: “Bọn tớ đinhà ông nội trước, hai ngày sau tìm các cậu tụ tập.”
“Được thôi. Chị dâu, chị muốn ăn gì chơi gì, cứ liệtkê ra danh sách. Chúng tôi có nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ,sao trên trời cũng có thể hái cho chị.”
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-oc-sen-co-tinh-yeu/1262773/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.