Lúc máy bay hạ cánh xuống thành phố Lâm,trời đã chạng vạng tối. Ráng chiều mờ mịt bao trùm khắp không gian.Tháp đèn hiệu ở phía xa xa điểm xuyết như châu ngọc.
Trên đường băng xuất hiện một đám người, khíthế không tầm thường. Quý Bạch và Cục phó Tôn đi đầu tiên. Lãnh đạocảnh sát tỉnh và thành phố bước tới nghênh đón, thân mật thăm hỏi.Các nhà báo vây quanh, ánh đèn từ máy chụp hình liên tục nhấp nháy.
Bắt gặp một người đàn ông trẻ tuổi đứng bêncạnh lãnh đạo Công an tỉnh, Quý Bạch không hề tỏ ra ngạc nhiên, anhmỉm cười: “Thư ký Hoa.”
Thư ký Hoa cũng mỉm cười: “Anh trai anh khôngyên tâm, bảo tôi tới đây xem tình hình thế nào. Tất cả vẫn thuận lợiđấy chứ?”
Quý Bạch gật đầu: “Thuận lợi.”
Một vị lãnh đạo tỉnh đứng bên cạnh cườicười: “Quý Bạch là tấm gương mẫu mực của Công an tỉnh chúng tôi. Mộtkhi cậu ấy ra tay, không tên tội phạm nào có thể trốn thoát, xin Vụtrưởng Quý cứ yên tâm.”
Hứa Hủ xuống máy bay cuối cùng. Vừa đặt chânxuống đất, cô liền bị Đại Hồ, Triệu Hàn và mấy người của Cục Cảnhsát thành phố Lâm bao vây. Bọn họ hỏi thăm Hứa Hủ bằng một giọngđầy quan tâm: “Vẫn ổn đấy chứ? Nghe nói em bị bắt làm con tin, có bịthương ở đâu không?”
Hứa Hủ trả lời từng câu hỏi của mọi người, tronglòng cô rất ấm áp. Trò chuyện một lúc, cô lại đưa mắt về phía Quý Bạch.
Lúc này, trời đã tối hẳn. Theo kế hoạch, sáng ngàymai, Hứa Hủ và Quý Bạch lên Công an tỉnh tham gia buổi tổng kết biểu dương khenngợi, tối nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-oc-sen-co-tinh-yeu/1262768/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.