Lúc tôi về nhà thì cô đó đã đi rồi, bố tôi đang kéo nhị hồ, tôi dừng bước trước sân lắng nghe, đó là bài “Giang Hà Thủy*”
*Nước sông Trường Giang và Hoàng Hà
Bố tôi rất thích Lưu Đức Hoa, nhưng ít kéo bài này vì bố đã từng nói trong bài này chứa đựng tình cảm rất mãnh liệt, hôm nay bố kéo bài này thì cũng lạ thật. Trong tiết trời lạnh giá, tiếng đàn kéo lên nghe đìu hiu tang thương vô cùng.
Tôi đứng đợi bố kéo xong bài thì mới vào, ngồi trên chiếc ghế thấp cạnh bố,ngả đầu dựa vào chân bố. Bố đặt cây đàn nhị hồ xuống, thở dài: “Con đã là con gái lớn rồi, ngồi cũng phải ngồi cho ra dáng chứ”.
“Nếu con thật sự là con gái ruột của bố, bố sẽ không nói với con những lời này đâu”.
Bố nói dở khóc dở cười: “Cái con bé ngốc này, con trai lớn xa mẹ, con gái lớn xa cha, cho dù là ruột thụt hay không ruột thịt thì cũng giống nhau cả thôi”
“Chẳng giống nhau chút nào, đừng có lừa con!”
Bố cầm hai tay tôi chập lại vào trong lòng bàn tay mình. Bàn tay bố thô ráp, dày ấm, cảm giác hoàn toàn khác với tay của Chu Nhuệ. Không hiểu sao tôi lại muốn khóc.
“Con nhìn con xem, không phải bố đã nói với con, bảo con không được nhớ đến chuyện này nữa sao!”.
Tôi hiểu bố nói hoàn toàn đúng nhưng vẫn càu nhàu: “Con mặc kệ, bố không được phép có con gái mới là không cần đến con nữa, không được phép đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu/3083002/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.