Type-er: Linh Phan
7
Tôi nhìn chị Hứa Khả, chị ấy cũng nhìn tôi, khuôn mặt căng thẳng như đangđợi tôi gật đầu công nhận thân phận của chị. Nhưng tôi chỉ buột miệng:“Ở đây gió to quá, chị vào nhà đi.”
Chị ấy vội hỏi tôi: “Thế còn em?”
“Em ra ngoài một lát.”
Tôi bỏ lại chị mà đi thẳng, thực ra cũng chẳng đi xa mấy, chỉ qua một con ngõ nhỏ, đến nhà dì Hồng.
Món sườn xào chua ngọt dì Hồng làm ngon tuyệt, ngậy mà không ngấy, vị mềmngọt, tôi ăn một mạch hết hơn nữa đĩa, đến nỗi tay và miệng dính đầy mỡ, dì Hồng nhìn tôi ăn ngon lành thế thì cười rạng rỡ.
“Dì cứ tưởng con không đến nhà dì ăn cơm nữa.”
“Ai bảo dì thế, ngửi thấy mùi sườn xào chua ngọt là con có mặt ngay mà.”
“Con không giận dì nữa ư?”
Tôi cười. “Con chẳng bao giờ giận những người nói thật với con.”
“Lúc đó dì say quá, con mà nói thế, bố con càng không thèm nhìn mặt dì.”
“Được rồi, được rồi, lúc đó dì uống quá nhiều, nói gì cũng không phải là thật.”
Dì Hồng làm bộ thở phào một cái. “Con nghĩ như thế mới đúng, nhưng bố conlại mắng dì té tát, dì sợ đến nỗi trong khoảng thời gian này chỉ đến nhà con lúc ông ấy không có nhà thôi.”
Từ nhỏ tôi đã biết tôi sống trong một gia đình rất khác mọi người.
Bố tôi là một ông “thầy”, hay nói chính xác hơn là người lo việc tang lễ.Công việc này không biết phải giới thiệu với người khác như thế nào. Thu nhập của bố cũng chỉ đủ duy trì cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu/29020/chuong-1-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.