Lăng Thiên Dụ dừng xe dưới căn hộ nhà cô, Hạ Y Thuần ngồi yên lặng nhìn anh, dường như không có ý định xuống xe. Cô nhìn anh rất lâu, rất lâu, muốn nói rồi lại thôi, lưu luyến không rời.
Anh nhướn người qua đối mặt với cô, vương tay vén những sợi tóc lòa xòa bên má cô, ánh mắt của họ chưa từng rời khỏi đối phương.
- Sao thế? Không nỡ rời xa anh sao? – Tay anh vuốt ve má cô, cười mê hoặc.
- Ai thèm chứ?
Cô đỏ mặt lúng túng hất tay anh ra, xoay người liền định mở cửa xuống xe. Lăng Thiện Dụ nhanh hơn, một tay liền bao lấy tay cô, Hạ Y Thuần quay lại nghi hoặc nhìn anh; bắt gặp cái nhìn chăm chú của anh, dần dần ánh mắt cô chuyển thành quyến luyến mê đắm.
Lăng Thiên Dụ cười khẽ:
- Nếu em cứ tiếp tục nhìn anh như thế, anh sẽ nhịn không được mà hôn em đó.
Hạ Y Thuần khẽ cắn môi, chồm người lên, môi cô chạm vào môi anh, ấm áp lan tỏa, mềm mại dụ người, để lại nhung nhớ rồi lập tức rời đi. Cô nhìn anh nhếch môi cười tinh nghịch trong khi ánh mắt anh vẫn không rời khỏi môi cô, đối với anh nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước này căn bản không đủ thỏa mãn.
Lăng Thiên Dụ kéo mạnh cánh tay cô, cả người Hạ Y Thuần liền nhào vào lòng anh, không nói lời nào, anh hôn cô.
Nhân lúc Hạ Y Thuần còn đang ngơ ngác, anh đã tiến công, khám phá từng ngóc ngách, tham lam sự ngọt ngào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-la-sai/2819488/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.