Trong lúc cô còn đang đờ đẫn, anh đã xuống xe, vòng sang bên này giúp cô mở cửa, tận đến lúc phía sau vang lên tiếng kêu của anh, cô mới chợt tỉnh táo lại.
- Đợi anh bế em xuống sao? – Anh để tay trong túi quần, nhìn cô còn trong xe nói.
- Em xuống, xuống ngay đây mà!! – Cô luống cuống xuống xe, lại bởi vì gấp gáp mà đụng đầu vào tay đang chắn trên cửa xe của anh.
- Cẩn thận. – Anh nhíu mày.
- Ây.. em biết rồi.
Một đường lên đến căn hộ, cô vẫn đang mê mang suy nghĩ, ban nãy anh nói gì cơ?
Anh nói: "Trông em có vẻ thất vọng? Em đúng thật muốn anh làm gì em sao?"
Anh còn nói gì nữa? Còn cười gian nữa, anh nói: "Ồ, thật không may, anh không biến thái đến mức làm với người bệnh."
Mẹ nó! Cô muốn lúc nào hả? Cô không muốn có được hay không? Vết bỏng của cô còn rát chết đi được, cô còn tâm trạng mà nghĩ đến những việc đó sao?
Lăng Thiên Dụ nhìn xuống cô nàng vừa đang ngượng ngùng vừa tức giận bên cạnh, không nhịn được đưa tay vò rối tóc cô.
- Anh làm gì thế? – Cô ngước lên trừng mắt nhìn anh.
- Bộ dáng rối rắm của em lúc này trông rất ngu ngốc. – Anh nhún vai cười.
- Anh còn nói? – Cô quay ngoắt sang lườm anh.
- Được được, là anh sai, anh không nói. – Anh giơ tay làm động tác đầu hàng. - Mau vào nhà nào.
Lăng Thiên Dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-la-sai/2819485/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.