Hàn Duy bị đeo bám quấy rầy không bao lâu thì Từ Diệu Văn cũng bắt đầu bị cuốn vào núi công việc bận rộn.
Theo lẽ thì cuối năm hắn đã ôm đồm một đống công việc rồi thì lúc này đáng ra không bận đến tối mặt thế này chứ. Hàn Duy hằng ngày nhìn hắn đi sớm về muộn, ở nhà rồi cũng ôm laptop đến tối khuya, cuối tuần cũng không có thời gian nghỉ ngơi, người không biết còn tưởng hắn là doanh nhân thành đạt nào.
“Tiểu Ngạn, anh có biết gần đây Diệu Văn bận rộn gì không? Cơm ăn ít, còn ngủ muộn…”
Trương Dược Ngạn hơi nhướn mày “Diệu Văn không nói gì với cậu?”
Hàn Duy lắc đầu.
“À, thực ra cũng không có gì, từ từ cậu cũng biết mà”
Chỉ có mình là không biết gì, loại cảm giác như người ngoài thế này thật khó chịu, nhưng Hàn Duy cũng không muốn quá phận hỏi tới, mắc công người ta nói mình nhiều chuyện.
Gần rạng sáng, Hàn Duy nằm một mình trên giường vẫn chưa ngủ được, đứng dậy đi vào bếp pha nước trái cây rồi vào phòng đọc sách.
Từ Diệu Văn ngẩng đầu lên từ máy tính, nhìn y nở nụ cười, cũng không để ý gì đến ly nước ép trên tay người ta mà trực tiếp ôm người vào lòng, miệng cách lớp vải áo khẽ vân vê hai điểm lồi trước ngực “Anh thích nước ép từ đây hơn…”
Hàn Duy bị ép trên ghế giãy mãi không được đành mở miệng mắng “Làm việc nhanh còn đi ngủ!”
“Ừm, bổ sung chất dinh dưỡng đã…” Mơ hồ đáp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129939/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.