Di chứng nặng nề sau tai nạn xe chính là mất trí nhớ.
Rõ ràng vừa mới nhớ ra chuyện gì đấy, giây sau liền quên. Lúc nào cũng thấy người này thân, chuyện này quen, nhưng lại không nói được lý do. Cuối cùng, chẳng rạch ròi đâu thật đâu mơ.
Chắc cậu sẽ phải sống như thế cả đời mất. Nhiều lúc nghĩ tới chuyện đó, lại thấy tuyệt vọng.
Nhưng Thiên Thu lại cho rằng, như thế không có gì là không tốt cả.
"Nếu không nhớ thì nghĩa là chuyện đó không quan trọng.” Anh nói: “Còn mà là chuyện thiết yếu thì tôi sẽ nhắc đi nhắc lại bên tai cậu, tới khi cậu nhớ ra mới thôi.”
Nghe anh nói vậy, cậu mới thấy an tâm hơn.
Dù rằng Trình Thiên Thu nhìn chẳng khác gì tên lông bông, ưa thay đổi, thích nói dối, nhưng cậu vẫn hoàn toàn tin tưởng.
Bởi vì anh toàn tâm toàn ý yêu cậu.
Chỉ duy nhất chuyện này, Lục Bách Đông tin chắc rằng, mình sẽ không quên.
*
Đoạn thời gian vừa tỉnh dậy, Lục Bách Đông hoàn toàn chẳng có chút ý thức nào. Chỉ man mác nhớ được ít ỏi kí ức vụn vặt cũ. Giống như một món đồ sứ bị vỡ rồi được chắp vá lại, nhưng giữa những mảnh vỡ ấy lại không có chút kết nối nào.
Trình Thiên Thu là người duy nhất ở cạnh cậu vào khi đó.
Dáng người thì nhỏ hơn cậu một vòng. Mặt mày lúc nào cũng bỡn cợt. Quần áo lòe loẹt. Lại thường hay mượn cớ sờ mó đàn ông lạ.
Người đó đến và tự xưng danh là anh họ, từ nhỏ đã cùng lớn lên. Nhưng lại hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-3/87763/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.