Ngay từ lúc đầu, một tuần Nhuệ Dương chỉ đến một lần. Cậu cũng không đưa địa chỉ chính xác nhà cậu cho anh biết. Mỗi tuần cứ đến thứ sáu là tâm trạng anh cực kì mong đợi, chỉ cần vừa tan ca liền về nhà nhìn thấy Nhuệ Dương thì mới thở phào nhẹ nhõm, Nhuệ Dương thì lúc nào cũng yên tĩnh làm đồ ăn trong bếp.
Lần bắt đầu lại này, tuy là mới đầu Châu Sưởng cũng đấu tranh tư tưởng với bản thân, nhưng sau một tháng, anh cảm thấy anh không thể nào quay lại khoảng thời gian chỉ có thể nhìn cuộc sống của cậu ở đằng xa, điều đó đối với anh bây giờ quá khó khăn. Anh trở nên ích kỉ khi hy vọng Nhuệ Dương giống như lúc trước từ đầu đến cuối hoàn toàn thuộc về anh, không cần phải lo lắng mỗi cuối tuần về nhà, đợi anh chỉ là một căn phòng trống lạnh lẽo.
Ngày hôm nay hai người dùng bữa tối xong, ai nấy đều ngồi tựa trên ghế salon.
Châu Sưởng dựa vào ghế, nghiêng đầu nhìn cậu, bỗng nhiên nói: ” Em cứ như thế chạy tới chạy lui sẽ rất mệt, không thì em đưa anh địa chỉ nhà em, để anh qua bên đó”
Nhuệ Dương đang chăm chú xem máy tính, cũng không ngẫng đầu lên nói:” Tuần trước em đã trả phòng bên kia rồi, nếu anh thấy không thuận tiện thì em có thể dọn ra ngoài”
Châu Sưởng nghe xong không ngừng gật đầu ” Tiện, rất tiện, sao lại không tiện chứ, sức khỏe em không được tốt, anh chỉ lo lắng em ăn không được”
” Tiệm ở bên đó cũng đã đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-em-khong-giong-cau-ay/1304532/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.