Châu Sưởng rời khỏi bệnh viện, tâm trạng cảm thấy vô cùng chán nản, đứng dựa vào xe hút liên tục mấy điếu thuốc, rồi mới từ từ lái xe về nhà. Vừa về đến dưới nhà thì có điện thoại của đám bạn, cũng lâu rồi chưa gặp bọn họ, nghĩ thế anh liền đồng ý qua đó.
Tống Dương cũng ở đó, nhìn thấy Châu Sưởng lớn tiếng thoải mái chào anh, sau đó liền quay sang bên cạnh tiếp tục nói chuyện với người kế bên. Y là người kết hôn sớm nhất trong hội, không được đến nữa năm liền ly dị. Tất nhiên không ít người sẽ tiện lý do trêu chọc y thôi.
Châu Sưởng vừa ngồi xuống, liền có người rót cho anh ly rượu, là cậu nhóc chọc Nhuệ Dương trong buổi găp mặt lần trước- Tiểu Bằng.
“anh Châu, anh Đàm không đi cùng anh sao?”
Anh uống một ngụm rượu ” Cậu ấy bệnh rồi, đang nằm trong bệnh viện”
Tiểu Bằng tỏ vẻ tiếc nuối, Tiểu Bằng cũng gặp cậu mấy lần, tuổi tác ngang nhau, nói chuyện cũng hợp. Hội bạn của anh ai ai cũng không coi trọng cậu, họ đều nghĩ rằng nếu như anh thích đàn ông thì Tống Dương hợp với anh nhất, ít gì 2 người họ cũng là bạn bè nhiều năm nay, mà phương diện nào cũng hợp nhau. Chỉ có Tiểu Bằng là thích nói chuyện làm bạn với Nhuệ Dương.
“Vậy mấy hôm nữa em đi thăm anh ấy”
Châu Sưởng cười” cậu ấy đang an tâm dưỡng bệnh, để sức khỏe tốt lên đã rồi tính”
Tiểu Bằng xoa xoa mũi, nhìn điệu cười còn khó coi hơn là khóc của Châu Sưởng, cũng đoán được giữa bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-em-khong-giong-cau-ay/1304523/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.