Sau ngày đó, Lục Hiên liền mang theo Mục Xán chuyển nhà, nhà mới ở một tiểu khu sa hoa yên tĩnh. Bọn họ ở tầng cao nhất, còn được tặng thêm một cái gác xép, ngoài cái đó ra bố cục rất giống nhà cũ của Lục Hiên ở Hải cảnh hoa viên, đồ dùng bên trong bài biện càng là rập khuôn theo nhà cũ, trong thoáng chốc, khiến người ta ảo giác như được quay trở lại thời quá khứ.
Hoàng hôn, Mục Xán ghé vào ban công gian ngoài nhìn bầu trời mênh mông.
Lục Hiên từ phía sau ôm cậu, “Tiểu Xán, thích nơi này không?”
Mục Xán nhìn về bầu trời phía xa xa, không động đậy, thấp giọng rên một tiếng xem như trả lời.
Lục Hiên vươn đầu tựa ở đầu vai cậu, cũng không nói lời nào.
Nắng chiều từ phía Tây tà tà mà rải xuống, phảng phất như quét lên người một tầng vỏ vàng óng. Không biết có phải vì nhà cao tầng hay không, hai người không nói lời nào, bầu không khí lại lộ ra vẻ đặc biệt yên tĩnh. Mục Xán vừa mới gội đầu, trên người có cỗ hương cỏ xanh nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy an tĩnh.
Rất lâu sau, Mục Xán mới nghiêng đầu hỏi, “……Ba ba ngươi…..Quay về Mĩ rồi?”
Lục Hiên hôn lên tóc cậu, “Ân, đã trở về. Hắn rất bận.”
Mục Xán “Nga ” một tiếng, lại hỏi, “Vậy mẹ ngươi thì sao?”
“Cũng cùng đi rồi.”
“Thân thể nàng sao rồi?”
“Đã ổn rồi. Vốn cũng không có vấn đề gì lớn, chỉ là bị tức quá mà thôi. Cho tới nay nàng đều sống một cuộc sống mọi chuyện đều vừa ý, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-dung-lai-o-thoi-nien-thieu-thanh-xuan/18256/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.