Trong phòng chơi bi a, Lục Hiên cùng Sở Vũ vừa mới đánh bóng xong, tựa ở mép bàn nhìn Dư Tư Vĩ cùng Ngô Tuấn Kiệt chơi bóng, vừa uống Coca, vừa nói chuyện phiếm. “Này, Lục Hiên, ngươi thực sự dự định dẫn hắn ra nước ngoài?” Lục Hiên cười: “Ngươi xem ta là loại thích nói đùa hay sao? Ngươi cũng biết tình hình thực tế của bọn ta huống hồ ở lại trong nước sẽ có nhiều khó khăn, bản thân ta thì không việc gì, ta chỉ sợ hắn sẽ bị tổn thương.” “Điều này cũng đúng, môi trường bên ngoài thoải mái hơn.” Sở Vũ cũng nở nụ cười theo, lại có chút lo lắng, “Có điều hắn có thể thích ứng sao? Hơn nữa từ thời gian bắt đầu tính tới bây giờ mới tính xin đi học quá muộn không? Ngươi xác định hắn thi TOEFL không thành vấn đề?” “Ta từ sơ trung đã bắt đầu dạy hắn tiếng Anh, “ Lục Hiên sờ sờ cằm, “Hơn nữa, trên thực tế ta một mực ngầm ảnh hưởng đến hắn, ngươi không nên chỉ nhìn mặt ngoài.” “Hắc, ngươi tiểu tử này….Thực sự là bộ bộ vi doanh a!” (tiến bước nào, rào bước đấy, ý nói cẩn thận) Sở Vũ lắc đầu, “Ta tính xem ra, tiểu Mộc đầu muốn trốn thoát khỏi ngũ chỉ sơn (năm ngón tay) của ngươi sợ rằng khó như lên trời.” Lục Hiên nhíu mày: “Không có khoa trương như vậy.” “Nhưng mà ta nói, ngươi rốt cuộc ra tay không a?” Lục Hiên sờ sờ mũi, nở nụ cười: “Bây giờ còn không phải lúc.” “Không nên quá dung túng a, cần phải lựa thời gian mà áp dụng thủ đoạn đặc biệt nha, tỷ như vũ lực!” “Ta?” Lục Hiên chỉa chỉa cái mũi mình, “Ngươi cảm thấy ta sẽ là loại người không phẩm chất này sao? NO! NO! Ta theo đuổi không chỉ đơn giản như vậy a.” Sở Vũ “phư phư phư phư” mà cười: “Lẽ nào ngươi còn muốn làm cái gì mới mẻ sao?” Lục Hiên cười: “Đừng cầm mấy chuyện tình buồn nôn của ngươi tới làm tham khảo, hoàn toàn không có ý nghĩa tham khảo.” Sở Vũ giương mắt lên cười: “Ngươi đều nhanh sắp bằng ‘Ninja rùa’ rồi. Này, cẩn thận không lại nghẹn thành bệnh đấy a.” Lục Hiên cười mắng một câu: “Đi chết đi! Quản tốt chính ngươi là được, hai ba ngày lại đổi bạn gái, coi chừng sau khi biết rõ hình tượng sinh viên loại ưu của nhà ngươi không còn lại chút gì.” Sở Vũ không cho là đúng nói: “Ta làm việc có thể không cẩn thận như vậy sao?” “!!” Ngô Tuấn Kiệt đem bóng cuối cùng đánh vào lưới, ném gậy về phía hai người gọi: “Hai người các ngươi làm cái gì đấy? Ở một bên nói nhỏ cái gì a?” “Đúng vậy, chỉ luôn nghe thấy tiếng “vo ve” của các ngươi, làm ảnh hưởng tới ta phát huy.” Dư Tư Vĩ ở một bên hứng thú tiến sát tới. “Chỉ bằng trình độ kia của ngươi còn dùng đến bị người khác ảnh hưởng sao?” Sở Vũ phì cười, cầm lấy lon Coke cạnh gậy chơi bi a trên bàn ném tới, “Uống Coca, ít nói nhảm.” “Được rồi, vẫn tiếp tục chơi bóng sao?” Ngô Tuấn Kiệt nhìn ba người nói. “Không đánh nữa, đi ăn bữa khuya đi.” Sở Vũ nói, con mắt nhìn phía Lục Hiên. Lục Hiên gật đầu: “Được, vậy đi thôi, sau trường mới mở một quán đồ nướng, không biết mùi vị thế nào, đi nếm thử.” ... ... Cửa hàng này là loại tự nướng, mỗi người năm mươi chín đồng, bảo đảm ăn đến no. Bốn người chọn xong thức ăn lại tìm chỗ ngồi xuống, bắt đầu chậm rãi mà nướng thịt, không tới một lúc, đột nhiên một tiếng kêu kinh hỉ truyền đến. “Tư Vĩ, ngươi cũng ở chỗ này a?” Người đến chen vào bên cạnh Dư Tư Vĩ ngồi xuống. Lục Hiên và Sở Vũ ngồi đối diện ngẩng đầu, thấy rõ người đến, chính là lão sư tiếng Anh lớp 4 Hồ Lực Quân. “Lục Hiên, Sở Vũ,chào các ngươi.” Hồ Lực Quân cười tít mắt mà nhìn hai người chào hỏi. “Chào ngươi, Hồ lão sư.” hai người lễ phép mà cười. Dư Tư Vĩ cười hì hì khoác lên vai hắn, “Hồ lão sư ngươi cũng ở đây?” Lại nhìn xung quanh một chút, “Tới với ai a?” “Mấy học sinh trong lớp,” Hồ Lực Quân cười lấy khuỷu tay đẩy hắn một cái, “Có muốn cùng qua hay không?” “Đi, ta đây đi chào một câu.” Dư Tư Vĩ cũng cười cười, đứng lên cùng Lục Hiên bọn họ nói một tiếng, liền theo Hồ Lực Quân đi. “Hai người bọn họ gần đây qua lại rất thân thiết?” Lục Hiên kỳ quái hỏi. “Đúng vậy, còn kém như hình với bóng.” Ngô Tuấn Kiệt phe phẩy đầu thở dài, “Hồ Lực Quân này trong lớp nhân khí rất cao, cả trai lẫn gái đều thích hắn, có điều, cũng có một ít lời đồn….Ai, dù sao ta cũng không quá thích hắn, nhìn không được tự nhiên.” Lục Hiên cùng Sở Vũ nhìn nhau, cười mà không nói. Ngô Tuấn Kiệt nói tiếp: “Đại Vĩ thời gian trước còn nói với ta chê hắn quá đàn bà, không hiểu thế nào, trong khoảng thời gian này hai người đã chơi rất khá, thực sự không nghĩ nổi.” Đang nói, Dư Tư Vĩ lại đã chạy trở về, vừa ngồi xuống đã ồn ào:“Ai, bên kia thực sự rất náo nhiệt,một đồng học trong lớp chúng ta sinh nhật, gần mười người đang cùng ăn sinh nhật đó, bức ta uống liền tù tì ba cốc bia, đầu đều choáng váng.” “Này, Đại Vĩ, ngươi chừng nào lại bắt đầu cùng hắn thân thiết như vậy a?” Sở Vũ hướng về phía Hồ Lực Quân bọn họ gật đầu. “Này, cái gì là thân thiết với không thân a, chính là chơi đùa thôi.” Dư Tư Vĩ nhún vai, “Đầu năm nay, không tính có cái chuyện tình gì mới mẻ, tất cả mọi người đều có thể phán xét, không có cái gì nghiêm trọng.”(L: chả hiểu đang nói cái gì) Sở Vũ cùng Lục Hiên nhìn nhau, bật cười nói: “Xem ra chúng ta lạc hậu rồi.” Dừng một chút, lại nghiêm mặt nói: ”Có điều vẫn là muốn nhắc nhở ngươi, cũng sắp cao tam rồi ha.” Dư Tư Vĩ kêu lên: “Biết các ngươi một người được cử đi Bắc đại học có thể vểnh chân nghỉ ngơi, một người là siêu cấp thiên tài nhắm mắt không học đều có thể thi đứng đầu, thì đừng có trước mặt những học sinh khổ cực chuẩn bị thi vào cao đẳng như chúng ta kiêu ngạo.” “Đi chết đi!” ... ... Bảng thành tích kỳ thi giữa kỳ được công bố ra,Lục Hiên vẫn như cũ yên ổn ở hạng đầu, mà Mục Xán cũng vẫn duy trì theo sát hắn. Mục Xán đá bóng xong liền bị mấy người Hồng Vân kéo đi nhìn thành tích, nghe thấy người khác đối với bọn họ nghị luận, cái gì mà Lục Hiên là thiên tài IQ gần 200 a, mỗi ngày cùng mấy bằng hữu đi đánh bi a hát KTV, không học cũng có thể giành được thứ nhất; cái gì mà Mục Xán vừa khốc (L: aka ngầu =.=)lại vừa lợi hại, cùng với Lục Hiên không chỉ là cộng sự cực tốt trên sân bóng, trong cuộc sống cũng là bạn thân a….. (L:đã nghe thấy hơi có mùi hủ) Sau đó còn có nữ sinh cá biệt tin tức nhanh nhạy ở một bên dốc sức tung tin (L: ko hiểu sao nghe thấy câu này lại liên tưởng tới bà chị bán chả đang ra sức quạt chả khói bay mù mịt….),nói Mục Xán hiện tại đang ở tạm nhà Lục Hiên, hai người cùng vào cùng ra như hình với bóng… đại khái là mấy điều như vậy,nói xong hết sức khoa trương, đến phía sau còn càng ngày càng không bình thường, ấy vậy mà lại xuất hiện cái gì mà ôn nhu công, lãnh khốc thụ…. “Oa, nếu như bọn họ thực sự cùng một chỗ cũng tốt a, bọn họ thực sự quá xứng đôi….” “Mục Xán sư huynh cáu kỉnh khẳng định là biệt nữu thụ rồi, chỉ có Lục Hiên sư huynh ôn nhu mạnh mẽ mới có thể thu phục hắn….” Người trong đội bóng liều mạng ở một bên nhẫn cười, Mục Xán đều đã trán đầy vạch đen. “Ta đi.” Cậu thật sự là nghe không nổi nữa, dù sao thành tích cũng đã biết rồi, không có hứng thú tiếp tục ở cùng bọn họ nữa. Hồng Vân như điên theo sát phía sau cậu, vừa vỗ vai cậu vừa giễu cợt cậu: “Lãnh khốc thụ….Oa ha ha ha ha……Rất thú vị…..Mục Xán ngươi là thụ a?” “Cút!” Mục Xán một chưởng gạt móng vuốt của hắn ra, đá bóng chạy đi. Các nữ hài tử phát hiện ra tung tích cậu nhất thời hét lên the thé. (L: người nổi tiếng, xin chữ kí….) “Mục Xán, là Mục Xán! Vừa mới đá bóng kia chính là Mục Xán!” “Oa, hảo suất hảo khốc a!” “Trời ạ! Trường chúng ta còn có sư huynh suất như vậy, ta hảo hạnh phúc …..” “Đi chết đi…..Nhà người ta là Lục Hiên sư huynh có được không, nào có phần của ngươi…” “Chính là như vậy a…..Không có nữ sinh nào có thể xứng đôi với bọn họ đi….” “Ô ô ô…..Ta thực sự rất thích bọn họ….Ta còn chụp rất nhiều ảnh bọn họ cùng nhau đá bóng nữa….Thực sự rất xứng đôi a…..” “Đâu? Đâu? Cho chúng ta xem a!” Vương Tử Cao chen trong đám người nghe được mấy cái bát quái này trong ngực vô cùng hả hê, quay đầu muốn hướng Lâm Linh cười nhạo Mục Xán vài câu, kết quả phản ứng của Lâm Linh hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn, khiến cho hắn sửng sốt, đầu óc nửa ngày không hiểu nổi. “Nhưng…..Nhưng mà, Lâm Linh, bọn họ….Bọn họ bị đồn ở cùng nhau….” Lâm Linh ngẩng đầu nhìn tên đệ nhất và thứ hai đỏ thắm trên bảng thành tích, trong mắt hàm chứa nước mắt, khóe miệng lại mang chút ý cười, nàng nhàn nhạt mà nói: “Thực ra cho dù đây là sự thực cũng không có gì a….Mục Xán đối với những nữ hài bình thường chúng ta mà nói vốn chính là người mong muốn mà không thể thành, nếu như hắn thực sự lựa chọn một nữ sinh, ta có lẽ sẽ càng đố kị đi….Nhưng Lục Hiên thì khác, hai người bọn họ thực sự rất xuất sắc rất xứng đôi a….” “Lâm….Lâm Linh….Ngươi đang nói cái gì a….” Vương Tử Cao đâu đâu cũng thấy sao bay lên, suy nghĩ của hủ nữ đều không phải người bình thường có thể lý giải, “Vì sao ta đều hoàn toàn nghe không hiểu…..Lẽ nào Mục Xán là đồng tính luyến ái ngươi cũng tiếp nhận sao?” Lâm Linh quay đầu trừng Vương Tử Cao một cái: “Đừng nói linh tinh Vương Tử Cao, đây đều là các sư muội YY, ngươi còn tưởng là thật a! Được rồi được rồi, đi mau.” Lại sắp ngược tung tóe rồi nhá mọi người, chắc tầm từ cuối chg 57 trở đi sẽ ngược, lý do là Lục ma ma chen ngang …mn chuẩn bị trước tâm lý ….:’3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]