Mấy ngày kế tiếp hai người lại đi dạo Shangrila, phong cảnh tự nhiên cực mỹ, nhưng đẹp hơn cả chính là tâm tình hai người. Bọn họ vứt bỏ mọi rối bời trần thế, giống như hai hài tử vô ưu vô lự rong chơi ở từng ngóc ngách Shangrila.
Đàn violin theo dấu chân bọn họ kéo lên những chuỗi giai điệu động lòng người, phảng phất như đang miêu tả lại sắc màu vui sướng của bọn họ.
Bọn họ hạnh phúc, cũng thỏa mãn, biết rõ một lát thôi hiện thực sẽ rơi vào khốn cục, biết rõ con đường phía trước đầy bụi gai,nhưng ở giờ khắc này vẫn tiếp tục càn rỡ mà khoái hoạt.
Hai người vốn dự định chỉ chơi sáu ngày, nhưng cuối cùng lại năm lần bảy lượt trì hoãn vé máy bay, lưu luyến không rời mà kéo dài tới trước đêm giao thừa, dây dưa ở Shangrila mãi không chịu rời đi, nếu không phải gia đình gọi điện thúc dục phải về ngay, có lẽ bọn họ sẽ còn ở Shangrila qua tết cũng bằng lòng.
Thế nhưng thời gian luôn không đợi người, bước chân của năm mới từng phút từng khắc đang tiến tới, Lục Hiên không thể không bước lên máy bay đi Mĩ, mà Mục Xán cũng không thể không trở lại cái “nhà” mà hắn cũng không muốn trở về kia.
Mục Dung nhìn thấy Mục Xán trở về rất hưng phấn, quấn quýt lấy cậu đòi kể chuyện đi du lịch, Mục Xán hiển nhiên mặc kệ nàng, nhưng tiểu công chúa này từ trước nay vẫn luôn được cha mẹ nâng trong lòng bàn tay hiển nhiên sẽ không có bản lĩnh nhìn sắc mặt người khác, một chút cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-dung-lai-o-thoi-nien-thieu-thanh-xuan/18227/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.