Hằng năm sau khi thi đấu bóng đá, theo lệ cũ đều là thời gian ôn tập tối tăm cho kỳ thi giữa kỳ, thẳng tuốt cho tới khi thành tích được dán lên bảng thông báo của trường mới thôi.
Mục Xán để không nghĩ ngợi lung tung mà đem tâm tư toàn bộ đều tập trung vào học tập, thành tích rốt cục đột nhiên tăng mạnh tới mức cùng Lục Hiên chống chọi, cuối cùng điểm tổng chia ra vẻn vẹn chỉ kém một chút liền xếp phía sau hắn. Chuyện này khiến lão Cao mừng rỡ cười toe tóe, chỉ cảm thấy giấc mộng “lão sư của trạng nguyên” so với hiện thực càng ngày càng gần, Mục Xán trước kia ở trong mắt hắn trầm mặc nông cạn, tính cách tối tăm, hiện tại chính là thâm thúy cơ trí nhìn xa trông rộng.
Nữ sinh trong trường luôn ở giữa Mục Xán và Lục Hiên lắc lư bất định, vô luận là Lục Hiên vân đạm phong khinh hay là Mục Xán lạnh lùng kiệt ngạo đều làm kẻ khác động tâm, khó phân cao thấp, rốt cuộc là lựa chọn yêu thích người nào mới tốt đây? Loại phiền não ngây ngô đơn thuần này, nói chung là một đoạn kỉ niệm thanh khiết đẹp đẽ nhất mà nữ sinh Nhất Trung sau này nhớ tới đi.
Đêm trước Tết nguyên đán, mới vừa ở hội diễn văn nghệ chơi nổi hai người Lục Hiên và Sở Vũ hẹn nhau cùng đi chơi bi-a, cùng đi còn có Dư Tư Vĩ và Ngô Tuấn Kiệt đã sớm theo chân bọn họ loạn thành một hội.
Trong ấn tượng của đại đa số học sinh ngoan và phụ huynh của học sinh ngoan Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-dung-lai-o-thoi-nien-thieu-thanh-xuan/18219/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.