Một giấc mơ nhưng lại giống như một cơn ác mộng khiến Tô Mộc Cầm hoảng hốt tỉnh lại, đến khi nhìn thấy khung cảnh quen thuộc trong phòng khách thì cô mới dần bình tĩnh. Cô sờ lên trán, trên ấy đầm đìa mồ hôi.
Tô Mộc Cầm vẫn hay mơ về quá khứ. Tuy rằng khi tỉnh giấc sẽ lạnh lẽo nhưng nếu dốc sức nắm lấy nhiệt độ trong mơ, đầu ngón tay cô cũng sẽ không quá lạnh.
Dưới thảm ghế sô pha đã ướt đẫm một mảng, trên khóe mặt Tô Mộc Cầm vẫn còn đọng lại một chút nước, ở dưới ánh trăng, lại càng trở nên lấp lánh.
Tô Mộc Cầm men theo ánh sáng nhàn nhạt nhìn chiếc đồng hồ, đã gần ba giờ sáng rồi, thời gian tỉnh lại càng lâu, những chuyện cô nhớ được càng nhiều. Từ những khoảnh khắc vui vẻ đó, đến những khoảnh khắc Thẩm Tư Thanh lạnh lẽo nhìn cô và hỏi vì sao chia tay thì những ký ức bám bụi của cô đã hoàn toàn được khởi động lại. Từng cảnh tượng kinh khủng đã xảy ra quay trở về cuộc sống của cô.
Đã rất lâu rồi, Tô Mộc Cầm đã không còn mơ thấy cơn ác mộng này nữa.
Chuyện đời vẫn hay trêu đùa người ta. Vòng đi vòng lại, thì ra giữa người và người đều có những mối quan hệ nhằng nhịt. Người thiếu niên đã từng khắc sâu trong trái tim cô lại là con của Thẩm Quân Sinh. Thế mà ông trời lại an bài cho người đàn ông đó tới bên cạnh cô, để cô nếm trải được cảm giác như thế nào mới gọi là tuyệt vọng!
Gặp lại Thẩm Tư Thanh, cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-con-yeu/107819/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.