Tô Mộc Cầm với tâm trạng như đi hành hương, e dè bước vào lãnh địa của Thẩm Tư Thanh, đầu luôn ngó nghiêng quanh quất tứ phía.
Đến khi cô thấy hắn đang nằm trên một chiếc giường của phòng y tế, cô mới nhẹ nhàng nhấc chân rón rén đi vào bên trong.
Thẩm Tư Thanh hình như đang ngủ, hàng mi dài của hắn khép chặt, đôi môi gợi cảm khẽ mở ra, khuôn ngực phập phồng lên xuống theo những nhịp thở.
Trái tim của Tô Mộc Cầm đột nhiên đập nhanh hơn một nhịp, cô âm thầm nuốt nước bọt, thôi miên chính mình không được để dáng vẻ ngủ say của hắn mê hoặc, rón rén tiến đến bên cạnh Thẩm Tư Thanh, nhẹ nhàng gọi: “Tư Thanh? Tư Thanh?”
Người thiếu niên trên giường không có phản ứng. Tô Mộc Cầm lo lắng, chọc chọc vài cái, hắn ta vẫn không phản ứng.
Lúc này Tô Mộc Cầm mới quỳ gối bên cạnh giường, trên môi nở nụ cười xấu xa, hắc hắc, bổn cô nương chờ ngày hôm nay đã lâu lắm rồi, sau đó cô cúi đầu, miệng nhẹ nhàng đưa đến trước mặt Thẩm Tư Thanh. Hôn thôi, chỉ một nụ hôn, cuộc đời này của cô coi như không uổng phí!
Thế nhưng ngoài dự liệu, Thẩm Tư Thanh bỗng nhiên mở mắt.
Tô Mộc Cầm ngây ngẩn cả người.........
Căn phòng đột nhiên yên lặng, chỉ còn tiếng tim đập rộn ràng, một lúc sau, Thẩm Tư Thanh đột nhiên nở một nụ cười mờ ám, “Mộc Cầm, em định làm gì?”
Khuôn mặt người thiếu nữ lan tràn một mảng đỏ ửng, Tô Mộc Cầm đảo mắt, giả vờ như mình chỉ tình cờ đi ngang qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-con-yeu/107818/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.